Trên đường đi, khi hắn hỏi về vị trí của quân doanh liền có người nhiệt tình chỉ đường cho hắn.
Vì vậy, một người một ngựa liền hướng về quân doanh của Nhạn Hành quan.
Chẳng mấy chốc, hắn đã theo lời chỉ dẫn của những người tốt bụng tới được quân doanh. Quân doanh rất lớn, trải dài ngút tầm mắt, trên cát vàng dựng đủ loại lều trại, thoạt nhìn đặc biệt khẩn trương.
“Có chuyện gì sao?”, một sĩ tốt thấy Cố Thiên Mệnh thẳng tắp đi tới lập tức đề cao cảnh giác, trầm giọng hỏi.
Cố Thiên Mệnh chậm rãi dừng lại, khẽ liếc nhìn mọi người rồi nói: "Ta là hiệu úy phụng mệnh tới đây tòng quân, đây là thư bổ nhiệm”.
Nói đoạn, Cố Thiên Mệnh rút ra từ trong vạt áo trước ngực một phong thư được bọc kín, giao lại cho sĩ tốt trước mặt.
Đương nhiên, thứ được bọc bên trong chính là văn thư có quan ấn (con dấu chính thức của một vị quan) mà ông cụ Cố đã chuẩn bị để sắp xếp cho hắn một chức vị không lớn không nhỏ trong quân.
Sĩ tốt thoáng sửng sốt, sau khi nhận lấy phong thư thì nhìn gương mặt bình tĩnh như thường của Cố Thiên Mệnh một cái thật sâu, chắp tay đáp: “Xin đợi một lát, ta vào bẩm báo trước”.
"Được", Cố Thiên Mệnh gật đầu.
Sau đó, một sĩ tốt liền cầm phong thư nhanh chóng tiến vào quân doanh. Về phần những tướng sĩ khác thì thi thoảng lại dùng ánh mắt tò mò nhìn Cố Thiên Mệnh.