Ngay giây phút Đình Đình bước xuống xe, anh ta đã ngay lập tức nhận ra cô gái mình từng gặp lần trước, người con gái mà anh ta luôn nhớ đến. Hạo Minh không ngờ hôm nay lại có cơ hội gặp lại, nhưng thật trớ trêu khi chạm mặt nhau trong tình huống như thế này.
Những lời kể của Lãnh Thiên, liên kết với nơi mình gặp Đình Đình lần đầu tiên, Hạo Minh chợt hiểu ra mọi thứ. Anh ta không biết nói gì ngoài việc bước đến bên cạnh Đình Đình rồi nhẹ nhàng an ủi cô: “Có tôi đây, đừng sợ. Tôi đưa cô vào trong.”
Đình Đình thất thểu bước theo Hạo Minh, cô lúc này như xác sống, chỉ bước đi trong vô thức chứ tinh thần hoàn toàn mất đi nhận thức với những sự việc xảy ra xung quanh.
Từ ngày hôm đó trở đi, Đình Đình sống lầm lũi trong biệt thự Lãnh gia. Tuy mỗi ngày đều được người hầu đối đãi chu đáo đúng với danh phận mợ chủ, nhưng cô luôn phải đối mặt với vô số lời bàn tán ác ý sau lưng, những lời xầm xì từ những hầu gái thầm thương trộm nhớ cậu chủ cho nên đem lòng ganh ghét với cô.
Họ nói Đình Đình chỉ được mỗi danh phận, chứ địa vị trong biệt thự Lãnh gia còn thua xa cả một người giúp việc. Tất cả những điều đó cô đều biết hết, tuy trong lòng có chút tổn thương nhưng làm sao đau bằng cảm giác người mình gọi là chồng nhưng vẫn chưa một lần gặp mặt từ ngày cô chính thức bước chân vào làm dâu Lãnh gia.
Đình Đình cố gắng quan sát, cô âm thầm nắm được giờ giấc sinh hoạt của Lãnh Thiên. Đình Đình muốn được một lần gặp mặt hắn, trực tiếp hỏi rõ xem rốt cuộc hắn cưới mình về để làm gì.
Tối hôm đó, Đình Đình quyết tâm đợi Lãnh Thiên về cho bằng được. Nhưng cô đợi mãi vẫn chẳng thấy mặt mũi hắn đâu. Thời gian cứ âm thầm trôi qua, chẳng mấy chốc chuông đồng hồ cũng đã điểm đúng một giờ sáng.
Đình Đình ngồi dưới phòng khách đợi đến mức ngủ quên lúc nào không hay.
Một bóng người cao lớn từ ngoài mệt mỏi đi vào, Lãnh Thiên bị công việc hành cho xây xẩm mặt mày, đến tận một giờ sáng mới có thể về nhà. Hắn vừa bước vào phòng khách đã phải khựng lại khi bắt gặp Đình Đình đang ngủ trên sô pha.
Bước chân của Lãnh Thiên dần êm hơn chứ không còn nặng nề như lúc đầu, hắn cố gắng di chuyển thật nhẹ nhàng để tiến lại gần mà không làm cô phải thức giấc. Lãnh Thiên quỳ gối ngồi xuống cạnh sô pha, nơi Đình Đình đang ngon giấc.
Sau một ngày quay cuồng với công việc, với những mối quan hệ xã hội giả dối. Giờ phút này được ngồi cạnh Đình Đình, cảm nhận rõ nhịp thở của cô làm cho lòng hắn cảm thấy bình yên đến lạ.
Lãnh Thiên yên lặng mà nhìn cô ngủ một cách say mê, nhìn đến mức ngẩn người. Rồi bàn tay thô ráp của hắn vô thức đưa lên chạm nhẹ vào má cô, từng đầu ngón tay cẩn thận vuốt qua đôi môi căng mọng, lướt qua hai hàng mi đã ướt đẫm nước mắt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!