Chương 536:
Dương Minh Nguyệt cũng không chú ý nhiều đến sự thay đổi trên khuôn mặt của anh ta, lùi sang một bên để anh ta đi vào: “Hà Dĩ Phong, bình thường không phải giờ ăn trưa anh mới đến đây sao, hôm nay sao lại đến vào giờ ăn tối thế này?”
Dương Minh Nguyệt liếc nhìn anh ta, ghét bỏ nói “Hôm nay đến hoa tươi anh cũng không buồn mang đến.”
Gương mặt Hà Dĩ Phong lạnh lùng, anh đứng bất động ở một chỗ. Dương Minh Nguyệt chống tay vào cửa cười: “Anh không đi vào thì tôi đóng cửa đấy”
Hà Dĩ Phong đột nhiên kéo lê Minh Nguyệt ra ngoài rồi đóng cửa phòng lại: “Dương Minh Nguyệt, rốt cuộc thì đâu mới là con người thật của em? Mẹ nó, tôi thế mà lại không nhìn ra tâm tư của em lại sâu đến như vậy. Tôi còn nghĩ chúng ta là đôi bên cùng có lợi, tôi không nghĩ đến suýt nữa đã rơi vào tay em rồi”
“Ý của anh là gï?” Cánh tay Dương Minh Nguyệt bị Hà Dĩ Phong nằm đến mức đau nhói, tự xoa tay.
của mình, nghĩ lại liền thấy có gì đó không hợp lý: “Bỏ đi, đợi sau này rồi nói, tôi đi vào trước xem Họa Y thế nào rồi, dáng vẻ vừa rồi của anh dọa đến em ấy rồi đấy”
Nghe thấy vậy, bàn tay đang nắm tay Dương Minh Nguyệt mới buông lỏng ra. Dương Minh Nguyệt đi vào nói mấy câu với Dương Họa Y rồi lại ngoan ngoấn đi ra ngoài.
“Đừng có chặn trước cửa như vậy, bước qua bên phải hai bước đi” Hà Dĩ Phong vẫn không động đậy, kiên quyết nhìn chảm chằm vào mặt Dương Minh Nguyệt.
Dương Minh Nguyệt không còn cách nào khác, chỉ đưa tay kéo anh ta sang một bên: “Được rồi, anh rốt cuộc là muốn nói gì, anh bày ra bộ dạng muốn ăn tươi nuốt sống người khác như v: gần đây cũng không liên lạc gì với anh, anh có tức.
giận gì thì đừng có vớ lấy tôi như vậy” Dương Minh Nguyệt vô cùng hiểu rõ bản thân mình, cô ấy biết mình không hòa hợp với Hà Dĩ Phong, tuy nhiên mấy ngày gần đây cô ấy vẫn luôn ở trong bệnh.
viện với Họa Y, cho dù anh ta có không vui thì cũng không liên quan gì đến cô ấy mới phải “Nếu anh không muốn nói gì thì tôi quay lại chăm sóc Họa Y đây. Em ấy mỗi ngày một mình nằm trên giường cũng chán rồi. Tôi đi giải tỏa nỗi buồn chán cho em ấy” Dương Minh Nguyệt vốn không có ý lạt mềm buộc chặt, nói xong liền đi thẳng vào phòng bệnh, dáng vẻ như muốn cách anh càng xa càng tốt.
Hà Dĩ Phong nắm lấy cổ tay cô, muốn kéo cô lại trước mặt anh ta. Có thể là vì lúc nhỏ nhà nghèo, ăn uống không đủ dinh dưỡng nên vóc dáng của Dương Minh Nguyệt không được cao, chỉ cao vừa đúng một mét sáu, khi đứng cùng với những người con gái khác cũng không có cách biệt gì quá lớn, nhưng khi so với Hà Dĩ Phong từ nhỏ đã được ăn uống đầy đủ, thân hình cường tráng thì nhược điểm của cô ấy liền bị lộ ra ngay.
lập tức – phần đỉnh đầu của Dương Minh Nguyệt chỉ mới chạm đến xương quai hàm của Hà Dĩ Phong.
Vì đứng quá gần nên Dương Minh Nguyệt hoàn toàn không nhìn thấy được khuôn mặt của anh ta, cô vừa mở mặt ra thì nhìn thấy cổ áo của anh.
Dương Minh Nguyệt sững sờ nhưng rất nhanh đã phản ứng lại liền đẩy Hà Dĩ Phong ra, cô lớn tiếng hỏi để che đi nhịp tim đang đập nhanh và không ổn định của mình: “Hà Dĩ Phong, anh phát điên gì vậy?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!