Chương 19: Nhờ giúp tôi một chuyện
“Alo, chủ tịch?”
Lý Mộng Dao vừa đi không lâu, Lục Nguyên lại nhận được một cuộc điện thoại, Bạch Nhiễm gọi tới.
Lục Nguyên biết, Bạch Nhiễm gọi điện thoại tới trên cơ bản không có chuyện khác, tám mươi phần trăm là bảo mình đi nhặt tennis, hai mươi phần trăm là bảo mình đi khuân vác đồ.
“Trận tennis nào?” – Không đợi Bạch Nhiễm mở miệng, Lục Nguyên dứt khoát trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Thật ra, Lục Nguyên cũng chẳng muốn đi lắm đâu.
Có điều, đột nhiên nghĩ đến Phong Linh, lỡ có thể nhìn thấy Phong Linh thì sao?
“Cậu thật đúng là cực kỳ tầm thường, tư duy cũng tầm thường như thế.” – Trong giọng nói của Bạch Nhiễm lộ ra sự xem thường: “Được rồi, hôm nay không phải gọi cậu nhặt bóng, đến quán cà phê Thượng Đảo.”
Quán cà phê Thượng Đảo?
Lục Nguyên sửng sốt, đây quả thực có chút không thể tưởng tượng nỗi, Bạch Nhiễm lại gọi mình tới quán cà phê.
“Hạn cho cậu trong vòng mười phút, tranh thủ thời gian đến đó ngay đi.”
Bụp, Bạch Nhiễm cúp điện thoại.
Đối với Lục Nguyên, Bạch Nhiễm đều dùng giọng điệu ra lệnh này, có lẽ trong lòng cô ấy căn bản chưa từng đối xử bình đẳng với Lục Nguyên, luôn coi Lục Nguyên như một tên tôi tớ gọi là tới.
Tất nhiên là đi rồi.
Trong lòng Lục Nguyên cũng có chút hiếu kì.
Quán cà phê Thượng Đảo nằm trên phố đi bộ Tố Quang Cốc bên ngoài đại học Kim Lăng, đẳng cấp của phố đi bộ này rất cao, quần áo hàng hiệu bình thường đều trên một nghìn nhân dân tệ.
“Bên này.”
Lục Nguyên vừa mới vào quán cà phê, Bạch Nhiễm lập tức vẫy tay với anh.
Xem ra Bạch Nhiễm đã tới từ sớm, ngồi cạnh một cây xanh trong quán cà phê.
Hôm nay Bạch Nhiễm mặc rất xinh đẹp, váy trắng, đi giày xốp, tóc mái bằng, mái tóc dài óng ả mềm mượt, trên cổ tay trắng như ngọc còn đeo phụ kiện trang sức, đang uống cà phê.
“Chỉ một mình cậu? Phong Linh không tới sao?”
Trong lòng Lục Nguyên rất hiếu kì, Bạch Nhiễm đi một mình, còn hẹn mình ra quán cà phê, đây là tình huống như thế nào?
“Này Lục Nguyên, đừng có ý đồ với Phong Linh.” – Bạch Nhiễm hình như có chút bực tức: “Sao, có phải lần trước cậu thấy Phong Linh băng bó vết thương cho cậu, cậu cảm thấy cậu ấy có ý với cậu? Đừng mơ mộng viển vông, tính Phong Linh tốt bụng, đối với người nào cũng như vậy, lại nói, cậu xứng với cậu ấy ư2? Có chút tự mình hiểu lầy được không hả?”
“Được thôi.”
Lục Nguyên cũng không cãi nhau với cô ấy.
Nhân viên phục vụ đi tới: “Thưa anh, anh cần gì không ạ?”
“À ờ, có menu không?” – Lục Nguyên vừa mở miệng.
Bạch Nhiễm ở bên kia cười nhạo nói với nhân viên phục vụ: “Cô hỏi cậu ta cũng vô dụng, cậu ta chưa từng tới nơi như thế này, cô cho cậu ta một chén cà phê vị dừa đi.”
Nói thật, Lục Nguyên cũng quen thái độ này của Bạch Nhiễm, dù sao trước đó ở câu lạc bộ tennis, Bạch Nhiễm vẫn luôn xem thường mình như vậy.
Cho nên, Lục Nguyên cũng không quan tâm thái độ của Bạch Nhiễm.
Chỉ là trong lòng càng thêm kỳ quái, Bạch Nhiễm tìm mình rốt cuộc là muốn làm gì?
Mà Bạch Nhiễm hiển nhiên cũng không có ý định vội vã nói cho Lục Nguyên.
Ngược lại vừa uống cà phê, vừa dùng ánh mắt đánh giá Lục Nguyên, ánh mắt kia giống như quý tộc cổ đại đang lựa chọn nô lệ.
Nhìn một lát như vậy, Bạch Nhiễm chọt bật cười.
Vừa cười xong, cô ấy càng không nhịn được, vỗ bàn cười ha ha.
Làm Lục Nguyên càng thêm không thẻ hiểu được.
Cuối cùng thì Bạch Nhiễm cũng cười xong, gương mặt lại trở về dáng vẻ cao ngạo vốn có.
“Ờ, tôi nó thẳng nhé.” – Bạch Nhiễm nói: “Lần này gọi cậu tới là muốn nhờ cậu một việc.”
“Việc gì?” – Lục Nguyên càng thêm tò mò.
Bạch Nhiễm thì có chuyện gì cần mình hỗ trợ?
Người theo đuổi cô ấy nhiều như vậy, chỉ cần Bạch Nhiễm nói có khó khăn, tự nhiên rất nhiều sinh viên nam sẽ tranh nhau vỡ đầu đến giúp đỡ, trong đó không thiếu máy cậu chủ nhà giàu và người có bản lĩnh.
Mà làm sao hết lần này tới lần khác cô ấy lại tìm mình hỗ trợ?
Thực tế, bất kể Bạch Nhiễm có khó khăn gì, đối với Lục Nguyên mà nói đều là một bữa sáng.
Chỉ là, Bạch Nhiễm cũng không biết thân phận thật sự của Lục Nguyên.
“Tôi có người chị họ, hiện tại vẫn đang độc thân, chị ấy muốn tìm bạn trai, cậu làm bạn trai của chị ấy đi.” – Bạch Nhiễm nói.
Cái gì?
Lục Nguyên ngây ngắn cả người.
Anh biết Bạch Nhiễm có chị họ, mặc dù chưa từng gặp, nhưng cũng nghe người khác nói qua, lái một con xe Ford màu trắng, dáng dấp rất xinh đẹp, chân dài dáng đẹp, công việc nghe nói cũng không tệ.
Lần trước lúc nhặt bóng trên trận tennis, Lục Nguyên cũng đúng lúc nghe được Bạch Nhiễm gọi điện thoại với chị gái cô ấy.
Hình như chị họ cô ấy mãi không tìm người yêu, trong nhà đều gấp.
Hơn nữa, Bạch Nhiễm cũng đã nói, ánh mắt chị họ mình rất cao, cũng khá kén chọn.
Đã như thế, làm sao Bạch Nhiễm lại giới thiệu mình cho chị họ cô ấy?
“Cái này…, chủ tịch, cậu nói đùa à?” – Lục Nguyên nói.
“Ai nói đùa với cậu?” – Mặt Bạch Nhiễm trầm xuống, nghiêm mặt nói: “Con người chị họ tôi không có yêu cầu cao về hoàn cảnh nhà bạn trai, chị ấy chỉ muốn tìm một bạn trai đàng hoàng nghe lời, tôi thấy cậu có vẻ rất nghe lời nên giới thiệu cậu cho chị ấy, hơn nữa tôi nói hết tình huống của cậu cho chị họ tôi, chị ấy tỏ vẻ cũng sẽ không ghét bỏ gia cảnh của cậu, chỉ cần cậu nghe lời là được.”
Thích bạn trai nghe lời?
Có lẽ đối phương là có tính cách nữ vương?
“Được rồi, chị họ tôi cũng sắp tới rồi, cậu chờ ở đây, tôi đi ra xem một chút.”
Bạch Nhiễm nói rồi bỏ lại Lục Nguyên, còn mình thì ra bên ngoài quán cà phê.
Xem ra Bạch Nhiễm thật tự không để Lục Nguyên vào mắt, không thèm trưng cầu ý kiến của Lục Nguyên, không hỏi Lục Nguyên có đồng ý hay không.
Có lẽ theo Bạch Nhiễm, Lục Nguyên nghe được chuyện này, đừng nói từ chối, dập đầu cảm ơn còn không kịp ấy chứ.
“Chị họ, chị tới chưa? Em tới quán cà phê Thượng Đảo rồi.”
Bạch Nhiễm gọi điện thoại cho chị họ.
“Sắp tới rồi, hôm nay đông người quá, kẹt xe, chị đang tìm chỗ đậu.” – Trong điện thoại, một giọng nữ nói: “Đúng rồi, chị bảo em tìm người, em tìm được chưa?”
“Tìm được rồi, bảo đảm chị hài lòng.” – Bạch Nhiễm cười hì hì một tiếng: “Chị họ, hôm nay em giúp chị một việc như vậy, chị cần phải cảm ơn em thật tốt đó.”
“Cô nhóc em yên tâm, chỉ cần em giúp chị chuyện này, chị tuyệt đối sẽ không bạc đãi em.” – Người phụ nữ trong điện thoại nở nụ cười, sau đó lập tức nói: “Có điều, chị lo người em tìm tới rốt cuộc có thể đạt tới yêu cầu của chị không, chị cảm thấy bây giờ kiểu con trai này rất ít gặp, néu không đạt yêu cầu, chị sợ không có hiệu quả.”
“Cái này chị họ cứ yên tâm một trăm phần trăm.”
Bạch Nhiễm chỉ thiếu vỗ ngực: “Chị họ, không phải chị muốn tìm một chàng trai vừa nghèo vừa tầm thường sao, em nói cho chị biết, anh chàng này là người tầm thường nhất em từng gặp, quần áo cậu ta mặc cũng đều là kiểu quần áo công nhân lao động thế kỷ trước rồi, bọn em liên hoan, cậu ta cũng chẳng đi bao giờ, bởi vì cậu ta nghèo quá không có tiền đi, lại còn rất nghe lời, bình thường ở trước mặt em như đầy tớ, em bảo cậu ta làm gì cậu ta làm cái đó. Bất kể lúc nào bọn em đánh tennis, một cuộc điện thoại là cậu ta đều đến nhặt bóng cho bọn em.”
“Ha ha, nghe em nói mơ hồ như thế, trên đời này thật sự có chàng trai như vậy sao?” – Dường như người phụ nữ vẫn có chút không tin: “Nhiễm Nhiễm, chị nói em này, lần này chị nhất định phải khiến Bao Hạo mắc câu, cho nên chàng trai kia nhất định phải cực kì tầm thường mới có thể khơi gợi lòng đố ky của Bao Hạo, kích thích anh ta theo đuổi chị.”
“Chị họ, chị thật sự muốn gả cho tên Bao Hạo kia ư2”
– Bạch Nhiễm nói.
“Không có cách nào, chị lớn tuổi rồi, bố mẹ giục gấp, mặc dù dáng dắp tên Bao Hạo kia cũng chẳng ra sao, nhưng cũng xem như quản lý của một công ty, bố mẹ cũng đều là công chức, lại mua nhà ở phủ Thiên Hồng, mặc dù là hai phòng, nhưng giá nhà ở phủ Thiên Hồng cũng gần ba vạn, đi BMW series 3, xem như không tệ.” – Người phụ nữ nói.
“Em rất lạ, chị họ, Bao Hạo kia hình như cũng có ý với chị, không phải còn mời chị ăn cơm, tặng quà cho chị sao, chỉ cần chị hơi dụ dỗ anh ta một chút, em nghĩ các chị sẽ xác định quan hệ yêu đương mà, tại sao còn phải mắt công vòng vo như thế?” – Bạch Nhiễm nói.
“Em không hiểu được đâu.” – Người phụ nữ nói: “Nếu như chị chủ động quyến rũ Bao Hạo, như vậy trong quan hệ yêu đương, địa vị của chị sẽ thấp đi. Mà nếu Bao Hạo chủ động theo đuồi chị, vậy trong quan hệ yêu đương, địa vị của chị dĩ nhiên sẽ ở bên cao, đến lúc đó Bao Hạo còn không phải ngoan ngoãn nghe chị sao?”
“Thì ra là thế.” – Bạch Nhiễm lại bội phục chị họ mình hơn, lúc này cũng rốt cuộc hiểu rõ dụng ý của chị họ, nói: “Cho nên chị họ, chị muốn tìm một chàng trai cực kỳ tầm thường, giả làm bạn trai của chị, sau đó Bao Hạo thấy được, trong lòng khẳng định sẽ ghen ghét, cảm thấy một người tầm thường cũng có thể làm bạn trai chị, anh ta tức không nhịn nồi, như vậy anh ta tự nhiên sẽ theo đuổi chị?”
“Không sai, cho nên người giả làm bạn trai chị nhất định phải càng tầm thường càng tốt.” – Người phụ nói: “Đến lúc đó, chị sẽ giả làm bạn trai bạn gái với cái người tầm thường này mấy ngày, chỉ cần Bao Hạo thấy được, nhất định bị kích thích, sẽ chủ động theo đuổi chị, đến lúc đó chị lại đá tên tầm thường này, chấp nhận sự theo đuổi của Bao Hạo, vậy là việc lớn đã thành.”
“Chậc chậc, chị họ, chị thật là xấu bụng, lại nghĩ ra được biện pháp như thế để kích thích Bao Hạo, nếu đặt ở cổ đại, tất cả người phụ nữ trong hoàng cung đều không phải là đối thủ của chị.”
Bạch Nhiễm phục sát đất chị họ mình.
“Được rồi, phụ nữ mà, vì mình hạnh phúc, dùng chút mưu kế thì có sao.” – Người phụ nữ lộ ra nụ cười dương dương đắc ý: “Được rồi, chị đến rồi, em ở đâu… Chị nhìn thấy em rồi.”
Điện thoại bị cúp.
Một chiếc xe Ford màu trắng chậm rãi dừng lại trước cửa quán cà phê, một người phụ nữ xinh đẹp đi xuống.
Lập tức, ánh mắt chung quanh tự động bị người phụ nữ xinh đẹp này hấp dẫn.
Người đẹp này, dáng người cao gầy, đôi chân mặc quần jean bó sát tôn lên vẻ đẹp đường cong nữ tính, son môi dior rực rỡ trên gương mặt trắng nốn tạo cho người ta cảm giác xinh đẹp không thể tả.
“Chị họ.”
Bạch Nhiễm vội vàng chào đón.
Quan hệ của đôi chị em họ này rất tốt, tuổi tác không không chênh lệch quá lớn, đều là người đẹp.
“Người em gọi tới ở bên trong hả, chúng ta vào đi.” – Chị họ Bạch Nhiễm nghĩ ngợi, lại căn dặn Bạch Nhiễm: “Đúng rồi, Nhiễm Nhiễm, vì để giả vờ giống hơn, hiệu quả khá hơn một chút, em đừng nên nói cho người kia mọi thứ đều là giả.”
“Chị yên tâm đi, chị họ, em đâu có ngốc.” – Bạch Nhiễm mỉm cười, lại nói với giọng chua xót: “Chỉ là, chị họ, chị xinh đẹp như vậy mà còn phải giả vờ yêu đương với tên tầm thường kia, chậc chậc, thật sự là phung phí của trời, cứ cảm thấy như một củ cải trắng bị heo gặm.”