Chương 518
Cố Thời chào hỏi hai người xong rồi gọi nhân viên tới: “Làm phiền cô gói lại chiếc túi này giúp tôi.”
Người phụ nữ đứng bên cạnh Cố Thời thấp hơn Cung Kỳ một nửa cái đầu nên có vẻ nhỏ bé và yếu đuối hơn cô ta rất nhiều.
Lúc này, cô gái kia còn hơi dựa vào người Cố Thời, nhìn thấy hai người quen biết nhau, cô ta nhẹ nhàng chào hỏi: “Xin chào.”
Cung Kỳ không thèm quan tâm, cô ta chỉ liếc nhìn cô gái kia một cái rồi nhanh chóng hiểu ra tâm tư của Cố Thời, trong lòng tự nhiên xuất hiện sự coi thường.
Vậy nên sau đó khi nhân viên cửa hàng nhận lấy chiếc túi từ tay anh ta định đi tới quầy thu ngân thì bị Cung Kỳ ngăn lại. Trong lúc mọi người còn bất ngờ, Cung Kỳ khoanh hai tay trước ngực đầy kiêu ngạo: “Xin lỗi nhưng tôi nhìn trúng chiếc túi này trước.”
Cố Thời nghe tiếng, nhìn về phía Cung Kỳ, ánh mắt rõ ràng trở nên lạnh lùng hơn, anh ta im lặng không nói gì, giống như đang im lặng chất vấn.
Cô gái bên cạnh thấy vậy lập tức tìm cách giảng hòa, hỏi nhân viên xem còn hàng hay không.
Nhưng lại không may, sau mấy cuộc điện thoại để lấy hàng, cuối cùng nhân viên đành thông báo đây đã là chiếc túi cuối cùng.
“Cô gói lại trước đi.” Cố Thời quay đầu lại dặn dò nhân viên, giống như hoàn toàn không có ý định thỏa hiệp.
Cung Kỳ là khách hàng VIP của cửa hàng, người nhân viên biết chuyện này nên cũng không dám làm mất lòng. Khi thấy Cố Thời nói vậy nhưng không có được sự cho phép của Cung Kỳ nên cô ta cũng không dám tự ý hành động, khuôn mặt đỏ lên vì khó xử.
Thấy không khí càng lúc càng căng thẳng, Lương Hạnh định giảng hòa nhưng đúng lúc cô định lên tiếng thì cô gái có khuôn mặt baby kia lại tự nhiên cầm lấy một chiếc túi khác ở bên cạnh rồi nhẹ nhàng vỗ vào tay Cố Thời: “Em thấy chiếc này còn đẹp hơn, hay là em lấy chiếc này nhé.”
Cố Thời chưa kịp phản ứng, nhân viên bán hàng bên cạnh đã thở phào một hơi trước rồi tươi cười cầm lấy chiếc túi: “Quý khách đúng là rất có mắt nhìn, đây là sản phẩm mới nhất của mùa này, được rất nhiều ngôi sao lớn giới thiệu.”
Mặc dù chiếc túi duy nhất kia được để lại nhưng nhìn thấy hai người Cố Thời thanh toán rồi một trước một sau ra khỏi cửa hàng, Cung Kỳ cũng không hề thấy mình là người chiến thắng.
Đây là lần đầu tiên trước mặt một người phụ nữ rất bình thường, Cung Kỳ bị đối phương làm cho phải ôm cả một bụng tức như vậy.
Cũng may người phụ nữ có tư tưởng mạnh mẽ như Cung Kỳ nhanh chóng thuyết phục được bản thân mình, cô ta lại cùng Lương Hạnh đi dạo một vòng xung quanh, giống như vẫn chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Sau đó Lương Hạnh về nhà, cô kể lại chuyện gặp Cố Thời ở trung tâm thương mại nói cho Triệu Mịch Thanh biết. Lúc này Triệu Mịch Thanh đang đeo một chiếc kính gọng vàng ngồi tựa vào giường đọc sách, nghe Lương Hạnh nói như vậy, anh “ừ” một tiếng thờ ơ, giống như không hề cảm thấy bất ngờ chút nào.
Lương Hạnh ngồi chăm sóc da trước bàn trang điểm, thấy thái độ Triệu Mịch Thanh như vậy không khỏi cảm thấy nghi ngờ, cô quay đầu lại hỏi: “Có phải anh biết gì không?”
Hỏi xong cô lại tiếp tục skincare, cô vừa vỗ vào má, vừa suy đoán: “Em thấy cô gái này hình như không giống với những cô gái đã từng ở bên cạnh anh ta, người này là ai vậy?”
Lương Hạnh nghe thấy tiếng lật sách rồi tiếp theo lại nghe thấy câu trả lời không mấy quan tâm của Triệu Mịch Thanh: “Là một người bình thường, giáo viên.”
Nghe Triệu Mịch Thanh nói vậy, động tác trên tay cô không khỏi dừng lại, nhớ lại khuôn mặt lúc trước cô đã nhìn thấy ở trung tâm thương mại, hình như cũng có mấy phần cảm giác của giáo viên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!