Một giọng nói dịu dàng truyền đến, Tiêu Liệt chậm rãi đi vào, nhìn Tiêu Viễn đã xuống giường, sắc mặt cũng coi như không tệ, vẻ mặt của ông ấy lập tức thả lỏng mấy phần. Phía sau ông có hai người, một là quản gia chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của hắn - Tiêu Hồng, một người khác là y sư đứng đầu Cửu Châu Thành ai nấy cũng biết - Tư Đồ Doãn.
"Tỉnh thì tốt, nhìn sắc mặt cũng không có việc gì lớn, chỉ là vẫn nên để Tư Đồ đại sư kiểm tra một chút cho cháu, hôm nay là ngày thành hôn, không thể để xảy ra sai sót. Tư Đồ đại sư, làm phiền", Tiêu Liệt nói rồi tránh sang một bên.
Tư Đồ Doãn đặt hòm thuốc vẫn luôn xách trong tay lên bàn, sau đó ngồi xuống đối diện Tiêu Viễn, ngón tay đặt lên mạch đập của hắn, một lát sau liền dịch tay lên trên người.
“Tư Đồ đại sư, tình trạng thân thể của Tiểu Viễn thế nào rồi? Có nghiêm trọng lắm không?”, Tiêu Linh Tịch vội vàng hỏi, trong lời nói ẩn chứa sự lo lắng, căng thẳng.
Ánh mắt Tiêu Liệt nhìn về phía Tư Đồ Doãn, tuy rằng không nói gì nhưng trên mặt lại mang vẻ nghiêm trọng…Sao ông ấy có thể không phát hiện ra, lúc trước, Tiêu Viễn bỗng nhiên hôn mê là có chuyện không bình thường.
Tư Đồ Doãn chậm rãi đứng dậy, nhẹ nhàng cười nói: “Tiêu đại sư không cần lo lắng, tình trạng thân thể của cháu trai ông rất tốt, đừng nói là bệnh nặng, ngay cả bệnh nhẹ cũng không có. Vừa nãy hôn mê, có lẽ do tâm tình quá mức kích động nên khí huyết lên đầu, dù sao thì hôm nay cháu trai ông cũng thành hôn với thiên kim nhà họ Hạ, đệ nhất mỹ nhân của Cửu Châu Thành chúng ta mà, haha”.
Tuy rằng Tư Đồ Doãn cố gắng che giấu, nhưng trong lời nói vẫn để lộ ra chút cảm xúc tiếc hận. Một thiên chi kiêu nữ như vậy mà lại gả cho một tên không làm nên trò trống gì, là kẻ vô dụng không ai bằng, thật sự khiến cho người ta không thể nào tiếp thu được.
“Vậy thì tốt rồi”, Tiêu Liệt thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói: “Thật sự là vất vả cho Tư Đồ đại sư rồi, mới sáng sớm đã bị ta kéo qua đây, lão Hồng, dẫn Tư Đồ đại sư đến phòng khách nghỉ ngơi”.
“Không cần”, Tư Đồ Doãn khoát tay chặn lại, hắn ta nhấc hòm thuốc lên: “Nếu cháu trai ông không có việc gì thì ta cũng không cần ở lại nữa, chúc mừng Tiêu trưởng lão. Đón được cháu dâu ưu tú nhất Cửu Châu Thành về nhà, không biết là có bao nhiêu người hâm mộ đấy, haha, tạm biệt”.
“Nhớ phải đến uống rượu mừng đấy. Lão Hồng, tiễn Tư Đồ đại sư”.
“Viễn Nhi, thân thể của con thực sự không sao chứ? Có thấy chỗ nào không khoẻ không”, Tư Đồ Doãn vừa mới rời đi, Tiêu Liệt lập tức nhíu mày, trong lòng vẫn lo lắng như trước. Vừa nãy, Tiêu Viễn bỗng nhiên té xỉu, nhiệt độ cơ thể đột ngột hạ xuống, sức sống tán loạn, đây chắc chắn không phải là do quá mức kích động. Nhưng nhìn thấy dáng vẻ bình yên vô sự lúc này của Tiêu Viễn, trong lòng ông ấy không khỏi nghi hoặc.
“Ông nội yên tâm, cháu thực sự không sao cả”, Tiêu Viễn thoải mái nói. Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng và một đầu tóc bạc của Tiêu Liệt, hắn không kìm lòng được mà cay cay sống mũi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!