Thịnh Dự Khải thì mắng ông ta có tật giật mình, không bằng cầm thú, có phụ nữ ở bên ngoài thì thôi đi, vậy mà còn thèm muốn con dâu của mình...
Hai cha con cãi nhau ầm ỹ, Bạch Tuyết khuyên hai người, nhưng hai người không ai nghe bà ta cả.
Bà ta gọi điện thoại cho Thời Vũ Kha, nhưng điện thoại vẫn tắt nguồn.
Sau đó đành bảo vệ sĩ áp giải cô chủ về giáp mặt đổi chất, vệ sĩ nói sau khi cậu chủ đi thì cô chủ cũng đã đi ra ngoài!
Đi ra ngoài nhưng không về nhà, không cần hỏi nhất định là trốn đi rồi, không phải về nhà mẹ đẻ thì chính là đến ở chỗ Thời Du Huyên.
Bách Tuyết cũng coi như là còn đầu óc, lúc này không hồ đồ, bà ta không gọi điện đến nhà họ Thời tìm người, đương nhiên càng không gọi điện cho Thời Du Huyên.
Việc xấu trong nhà không thể nói ra ngoài, cho dù chưa xét đến chuyện này là thật hay là giả thì cũng không thể nói ra ngoài, hơn nữa nếu càng nhiều người biết thì càng không dễ nói rõ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!