Nếu chuyện này thành công, thì không biết cô ta sẽ khoe khoang thể nào đâu.
Nếu như để cho cô ta nói không ngừng nghỉ, chỉ sợ đến tối cũng chưa nói xong.
Thời Du Huyên nhắc nhở: “Chị sắp về chưa, thời gian ra ngoài đã không ít nhỉ?”
“Ôi trời!”
Thời Vũ Kha vội vàng túi đi ra ngoài, vừa đi vừa oán trách: Tại sao không còn sớm mà chẳng nhắc nhở tôi? Nếu như tôi bị nghi ngờ rồi tổn thất đều là do cô, cô phải bồi thường!”
Thời Du Huyên không muốn để ý đến cô ta, nếu tiếp lời thì lại sẽ nói không dứt được.
Thời Vũ Kha đi rồi, cô quay người lên lầu, vào phòng sách sà vào lòng ngực Thịnh Hàn Ngọc, ôm eo anh, vùi đầu vào trong ngực anh, nghe tiếng nhịp tim đập mạnh mẽ của anh.
Cô không nói lời nào, Thịnh Hàn Ngọc cũng không hỏi.
Chỉ dùng hai tay ôm cô ở trong ngực, ngửi mùi thơm thanh mát nhàn nhạt trên người cô, hưởng thụ thời gian hạnh phúc này!
Hoa thơm chim hót, năm tháng tốt đẹp Có lẽ chỉ đến mức này mà thôi.
Thời Vũ Kha đến nhà lần này đã tạo ra cảm xúc không nhỏ cho Thời Du Huyên.
Tuy rằng cô ta mới matxa xong, bề ngoài nhìn tinh thần không tệ, nhưng oán giận và lo âu trong giọng nói lại không thể che giấu được.
Từ nhỏ cô ta đã háo thắng thích tranh đua, cái gì cũng muốn mạnh hơn Thời Du Huyên, chỉ cần cô ta không có được thì nhất định phải phá hủy.
Sau khi lớn lên vẫn như vậy, chỉ là tính đi tình lại không có được tình yêu, gia đình cũng đã sắp mất rồi, cho dù có thể có được rất nhiều tiền, nhưng cô ta sẽ thấy vui sướng sao?
Thời Du Huyên không biết, cô cũng không nghĩ ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!