Thời Du Huyên nhìn thấy Mặt Sẹo thì đã biết ai là chủ mưu— Giang Nhã Đan, ngoại trừ bà ta ra thì không còn người thứ hai.
Mặt Sẹo thường xuyên đến nhà họ Thời, nhưng mỗi lần đều là thừa dịp Thời Vũ Thành không có nhà, hai người là bạn chơi bài, còn có một tầng quan hệ khác— quan hệ tình nhân!
Chuyện này ngay cả Thời Vũ Kha cũng không biết, nhưng Thời Du Huyên biết.
Bởi vì cô là đồ ngốc, cho nên lúc Giang Nhã Đan hẹn hò với Mặt Sẹo cũng không đề phòng cô.
“Không được nhúc nhích.”
Mặt Sẹo càng nhanh tay, trong nháy mắt trong tay gã ta đã xuất hiện một con dao găm sáng loáng, vung tay với ba người: “Trở về, đừng tưởng rằng một chút tâm tư này của các người có thể lừa được tôi.”
“Liên hệ được đến người mua? Chỉ sợ là hai người muốn đưa cô ta ra ngoài đổi số tiền lớn chứ gì? Không có cửa đâu… Trở về, trở về hết cho tôi.”
Trước khi đến đây, Mặt Sẹo đã đến gặp tình nhân cũ, Giang Nhã Đan dặn dò gã ta nhất định không thể lơ là bất cẩn, Thời Du Huyên dưới mí mắt bà ta đã giả ngu rất nhiều năm, không lộ ra một chút đầu mối nào.
Chứng tỏ cô gái này rất tinh ranh, thả cô cùng một chỗ với hai người kia chỉ sợ cô bày trò, cho nên bảo gã ta đến nhìn chằm chằm.
Gã ta vừa đến đã phát hiện không thích hợp, thế là dùng dao găm bức ba người trở về lại căn phòng chỉ có bốn bức tường, còn tịch thu điện thoại hai người kia.
Lịch sử trò chuyện còn chưa xóa, dãy số vẫn còn nằm ở đó, Mặt Sẹo phát hiện hai người kia có lòng dạ khác, lúc này trở mặt.
Bị Mặt Sẹo phát hiện, hai người ban đầu còn có ý đồ kéo gã ta cùng nhau làm cuộc mua bán này.
Nhưng Mặt Sẹo không hứng thú với việc mua bán, gã ta bảo hai người cút đi, tuyên bố hai bên dừng hợp tác ở đây.
Gã ta nói kết thúc là kết thúc?
Lão đại và Cao Lão Tam không đồng ý, đây chính là ba mươi triệu tệ, nói không còn thì không còn? Tuyệt đối không thể.
……
Cao ốc Ginza.
Sau khi điện thoại bị tắt máy, mọi người kiên nhẫn chờ, ban đầu cho rằng chỉ chờ vài phút là sẽ có điện thoại gọi đến, nhưng đợi hai mươi phút cũng không có.
Thế nhưng đã tìm được nơi phát ra tín hiệu, tại vùng ngoại thành Lạn Vĩ Lâu.
Thịnh Hàn Ngọc lập tức cho người của anh đi Lạn Vĩ Lâu tìm, mọi người ở văn phòng cũng không ngồi yên được, đều cùng đi tìm người.
……
Thời Du Huyên trốn phía sau cây cột, mấy người phía trước đã đánh nhau, bây giờ đang bất phân thắng bại.
Cô hi vọng hai tên buôn lậu kia thắng, thế nhưng Mặt Sẹo ác độc, một chọi hai cũng không bị yếu thế, ai thắng ai thua đúng thật là khó nói.
Mặt Sẹo dù có hung hăng, nhưng cũng khó chiếm ưu thế về mặt tuổi tác, huống chi gã ta còn là hai đánh một, dần dần vẫn là bị yếu thế.
“Anh Sẹo, anh thả chúng tôi đi đi, chúng tôi cũng không làm khó anh, thế nào?” Lão đại dừng tay, bắt đầu bàn điều kiện với gã ta.
Đều là người lăn lộn đầu đường xó chợ, Mặt Sẹo lại nổi tiếng độc ác, gã ta cũng không muốn chuyện này làm quá tuyệt tình.
Làm người phải chừa đường lui, sau này dễ nói chuyện.
“Được!”
Mặt Sẹo cũng dừng tay lại, mệt mỏi thở dốc: “Các người đi đi, cô gái kia để lại, chuyện này tôi sẽ bỏ qua.”
“Không được, cô gái kia nhất định phải đi theo tôi, ban đầu cũng là phải đi theo chúng tôi, chuyện gì cũng có thể thương lượng, nhưng chuyện này thì không.” Lão đại đặc biệt kiên quyết.
Nếu không phải Mặt Sẹo nửa đường đụng tới, bây giờ đại khái gã ta đã cầm được tiền rồi.
Ba mươi triệu tệ đấy, nếu không có số tiền kia làm động lực, gã ta cũng không dám lấy cứng chọi cứng với Mặt Sẹo.
“Vậy thì động thủ đi, hôm nay các người đừng hòng ai còn sống ra khỏi đây!” Vẻ hung tàn hiện lên trong mắt Mặt Sẹo, chuẩn bị liều mạng.