Thịnh Dự Khải chần chừ.
Bách Tuyết nói với con trai mình: “Con cứ lên lầu chờ đi, đừng đi ra, để mẹ xem coi thế nào?
“Vâng, mà mẹ đừng làm khó cô ấy quá”
Thịnh Dự Khải luôn không nhẫn tâm được với phụ nữ, không chỉ là Thời Vũ Kha, coi như thay bất kì một người phụ nữ nào từng có tiếp xúc da thịt với anh ta cũng thế thôi.
“Biết rồi, con mau lên lầu đi.”
Bách Tuyết đuổi con trai lên lầu, đi ra chỗ gác cổng gặp Thời Vũ Kha.
Gương mặt nhỏ của cô ta trắng bệch, bờ môi bị lạnh tím tái, toàn thân run rẩy thu mình trên chiếc giường chật hẹp ở cửa gác cổng!
Nhìn bộ dạng rất đáng thương.
Bách Tuyết nghĩ thầm, may mà không để con trai đến, nếu con trai bà ta trông thấy bộ dạng này của cô ta, nhất định sẽ mềm lòng.
Bà ta không nói nhảm với Thời Vũ Kha, đưa một thẻ ngân hàng qua: “Trong đây có mười triệu, rời khỏi con trai tôi đi.”
Thời Vũ Kha không nhận, lắc đầu thật mạnh: “Không, cháu không muốn.”
“Bác gái, xin bác cho cháu gặp Dự Khải một lần, chỉ một lần thôi có được không?”
Thấy cô ta không nhận tiền, thái độ của Bách Tuyết đối với Thời Vũ Kha càng lạnh hơn: “Tâm cơ sâu đấy, đừng tưởng rằng cô không cần tiền thì có thể có được nhiều hơn, Thời Vũ Kha cô muốn đấu cùng tôi, còn non lắm”
“Người đầu, lỗi người phụ nữ này lên xe, nếu cô ta không muốn tự đi thì chúng ta đưa cô ta về.”
Thời Vũ Kha quá sợ hãi, lập tức đổi giọng: “Đừng mà bác gái, tự cháu đi, cháu lập tức đi ngay..” Cô ta không ngờ Bách Tuyết lại sử dụng chiêu này.
Cô ta tuyệt đối không thể bị đưa về, cô ta vốn giấu Thời Vũ Thành lén chạy đến đây, nếu như bị bố biết được thì ông sẽ tức chết.
“Bây giờ cô muốn tự mình đi rồi sao? Chậm rồi.” Bạch Tuyết biết cô ta sợ điều gì nhất, lúc vừa mới nghĩ đến chuyện này bà ta đã muốn dùng, không cần chờ đến bây giờ.
"Qe, qe---"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!