“Anh nói đúng rồi phải không?”
Đoan Mộc Trạch mim cười, tiến lên vươn tay vén mái tóc rối bù của cô ta ra sau tai, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt cô ta, nặng nề thở dài: “Em gái ngốc, em là viên ngọc quý của nhà họ Đoan Mộc, dáng vẻ xinh đẹp lại xuất sắc như thế này, trên thế giới có biết bao nhiều người đàn ông thích em, tại sao phải đánh mất thể diện của bản thân cho một người không hề thích em? Cha mẹ trước khi qua đời đã nói những gì, em còn nhớ không?”
Đoan Mộc Tuyết ngày người đứng đó, để Đoan Mộc Trạch lau nước mặt cho mình.
“Cha mẹ nói, dù là con gái hay con trai, lúc nào cũng nên chú ý đến hành vi của bản thân, không nên mất đi ý muốn ban đầu của mình. Con cái trong nhà họ Đoan Mộc nhất định phải có phẩm chất cao đẹp.
Lời này khiến Đoan Mộc Tuyết vô cùng xúc động, Đoan Mộc Tuyết, cô ta cũng cảm thấy bản thân quả thực vì Dạ Âu Thần mà trở nên vô cùng nhếch nhác, nhất là sau khi tối hôm qua anh nói không muốn kết hôn, cô ta tức giận đỏ mất ngay tại chỗ, vội vàng đứng lên muốn đuổi theo thì bị ông nội ngăn lại, cô ta còn tỏ vẻ chưa từ bỏ ý định muốn tiếp tục.
Kể cả ban nãy sau khi trở về luôn luôn bực tức, cô ta quả thật… mất hết thể diện.
Suy nghĩ một chút, Đoan Mộc Tuyết cô ta từ trước đến nay luôn được người khác nâng niu trong lòng bàn tay, khi nào lại bị ghét bỏ như thế?
Nghĩ đến đây, nước mặt Đoan Mộc Tuyết dữ dội rơi xuống, cô ta cần chặt môi dưới, nhào vào vòng tay của Đoan Mộc Trạch, vươn tay ôm lấy eo anh mà khóc nức nở “Anh ơi, hu hu. em chỉ thích mỗi anh ấy thôi, đời này em chỉ thích một người như vậy, em muốn ở bên anh ay…”
Hai người là anh em ruột.
Nhìn thấy em gái khóc thành dáng vẻ như ma này, Đoan Mộc Trạch không đau lòng là nói đổi. Nhưng dù đau lòng, anh không thể nuông chiều em gái đi phá hoại hạnh phúc của người ta như thế, bàn tay to của Đoan Mộc Trạch nhẹ nhàng vỗ lưng Đoan Mộc Tuyết, nhẹ giọng dỗi dành: “Đừng khóc, Dạ Mạc Thậm có gì tốt? Anh ta lại không phải là người đàn ông duy nhất trên thế giới, anh sẽ giới thiệu cho em những người nổi bật hơn. Hơn nữa, Dạ Âu Thần không xứng với em, là anh ta không tính mát.
Đoan Mộc Tuyết ở trong lòng anh trai khóc không thành tiếng, nước mắt ào ào chảy ra, không ngừng lạc đầu, Đoan Mộc Trạch chỉ có thể tiếp tục đó dành có tài
Đoan Mộc Tuyết không ngừng khóc, cuối cùng lúc dừng lại còn hơi run rẩy, nức nở nhìn cánh tay Đoan Mộc Trạch. Vết thương cô ta cần ở đó vẫn chảy máu, máu thịt be bét, trông rất nghiêm trọng và kinh khủng.
“Anh ơi, em xin lỗi… vừa rồi em thật sự quá bốc đồng, anh có đau không?”
Cô ta đau khổ hỏi.
Đoan Mộc Trạch sở đầu cô ta, cười khối “Chỉ cần em không làm chuyện ngu ngốc, anh để cho em cần mấy lần cũng không sao, dù sao vết thương nhỏ này cũng không chết người ”
“Em xin lỗi, anh ơi, em… sẽ không bao giờ mất thể diện như vậy nữa.” Đoan Mộc Trạch nghe xong, còn tưởng rằng cô ta đã từ bỏ Da Mạc Thâm, anh ta cuối cùng cũng buông xuống trái tim đang treo lơ lửng “Em suy nghĩ lại liên tốt, loại đàn ông như vậy không đáng.
“Anh, em không sao, anh mau đi bằng bỏ vết thương, đừng đợi vết thương xấu đi sẽ quá muộn” Đoan Mộc Tuyết vươn tay lau nước mắt nơi khỏe mất, thúc giục Đoan Mộc Trạch.
Đoan Mộc Trạch do dự nhìn cô ta một cái rồi nói: “Vậy anh đi xử lý vết thương, anh sẽ kêu người giúp việc tới giúp em thu dọn phòng Em đi nghỉ ngơi trước đi, sau đó đi tắm rửa để tâm trang bình tĩnh lại. Đến lúc đó anh dẫn em ra ngoài chơi, giới thiệu cho em những người đàn ông xuất sắc hơn.
“Anh, mau đi xử lý vết thương đi.” Đoan Mộc Tuyết vội vàng đẩy anh ta xuống lầu, Đoan Mộc Trạch không từ chối được chỉ có thể gặp bác sĩ
xử lý vết thương trước.
Nhìn theo bóng lưng rời đi của Đoan Mộc Trạch, vẻ mặt đáng thương của Đoan Mộc Tuyết lập tức thay đổi, trên môi có ta dẫn dân nở một nụ cười lạnh lùng.
Cô ta duỗi ngón trỏ nhẹ nhàng lau nước mất nơi khóe mắt.
Anh trai nói đúng, nếu cô ta tiếp tục gây rắc rối như thế này thì cũng chẳng ích gì ngoại trừ việc khiến người khác chế cười. Dù cô ta có đập phá hay khóc lóc ở đây như thế nào, Dạ Âu Thần cũng không thể nhìn thấy và không thích cô ta.
Để đối phó với loại đàn ông lạnh như băng này, có vẻ như cô ta không thể dùng những phương pháp cũ trước đây nữa. Cô ta vẫn rất tin tưởng vào số mệnh, ông trời đã cho cô ta thêm một cơ hội, có ta nhất định sẽ nắm bắt thật chặt cơ hội này, không bao giờ để nó tuột mất
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!