CHương 2095:
Cô vẫn chưa hoàn toàn khỏi bệnh, tính cách giống như một đứa trẻ con mà làm nũng dính người, ôm lấy Tiêu Túc chưa được bao lâu liền cảm thấy hơi buồn ngủ lim dim.
“Lại buồn ngủ à? Không đói sao?”
“Hơi đói, nhưng mà em không muốn ăn”
Bàn tay lớn của anh đặt lên tấm lưng của cô, vừa giúp cô chỉnh lại tóc tai vừa dịu dàng nói: “Anh có nấu cháo, ngồi dậy ăn một chút đi”
thế này.
Có lẽ Giang Tiểu Bạch cũng cảm thấy mình đuối lý, cũng không hề nói nhiều.
“Dù sao em cũng không muốn ăn cháo, không ngon”
“Nghe lời” Tiêu Túc giống như đang dỗ dành một đứa trẻ vậy, giọng điệu càng mang theo vài nét dở khóc dở cười: “Em vừa mới ngủ dậy, ăn một chút cháo trước, ăn nửa chén để lấp bụng đã, đợi đến khi em khỏi bệnh thì đến lúc đó muốn ăn cái gì cũng không `… Ÿƒ muộn: Giang Tiểu Bạch chỉ không muốn ăn cháo, nhưng mà cô là một người trưởng thành, biết rằng bản thân vào lúc này chỉ có thể ăn những món thanh đạm để làm ấm dạ dày, vì vậy cuối cùng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
Bởi vì đêm qua dạ dày đã chịu sự giày vò, vì vậy chưa ăn được nửa bát cháo, Tiểu Bạch đã cảm thấy hơi khó chịu rồi, trông có vẻ rất mệt mỏi mà đẩy bát ra.
“Ngồi một lúc đã rồi hãy nằm”
Thế nhưng Giang Tiểu Bạch không hề chịu nghe lời của anh, lại nằm xuống, sau đó nói: “Em hơi mệt, không ngồi nổi nữa, vẫn là nằm xuống thoải mái hơn”
Cô cứ muốn nằm, Tiêu Túc cũng không ép buộc cô ngồi dậy nữa, chưa nằm được bao lâu, Giang Tiểu Bạch lại bắt đầu chìm vào giấc ngủ sâu của mình.
Khi Tiêu Túc đợi cô đã ngủ say, liền đi đến phòng sách mở một cuộc họp bằng video call.
Vốn dĩ Giang Tiểu Bạch vẫn còn đang ngủ, kết quả điện thoại lại vang lên, cô lật người cầm lấy điện thoại lên và nhìn vào tên hiển thị người gọi một cái.
Vậy mà là mẹ của cô gọi đến.
Nghĩ đến cuộc gọi kết thúc một cách không vui vẻ vào đêm qua, lúc này Giang Tiểu Bạch nhắm mắt lại, cũng không quá muốn tiếp nhận cuộc gọi.
Thế nhưng dù sao đi nữa thì cũng là mẹ của mình, Giang Tiểu Bạch vẫn không nỡ lòng, cuối cùng cũng tiếp nhận cuộc gọi.
Cô không hề nói một lời nào, có lẽ Đỗ Tiêu Vũ ở đầu bên kia cũng nhận ra được sự ngượng ngùng này, rất lâu cũng không hề nói chuyện, cả hai mẹ con cứ như vậy mà cầm lấy điện thoại và im lặng một hồi lâu.
Giang Tiểu Bạch cảm thấy hơi khó chịu, thế là liên nói: “Mẹ à, nếu như mẹ không có việc gì, vậy thì con cúp máy trước đây.”
“Đừng cúp máy, Tiểu Bạch”
Đỗ Tiêu Vũ vừa nghe thấy cô muốn cúp điện thoại, vội vàng gọi cô lại: “Mẹ có chuyện muốn nói với con”“
Thế là Giang Tiểu Bạch cũng không cúp điện thoại nữa, nhưng mà động tác nhấc điện thoại lên trông có vẻ hơi mệt, thế là cô liền trực tiếp mở loa lên, sau đó nằm ở nơi đó và chờ đợi.
Cô không hề nói một lời nào, có lẽ Đỗ Tiêu Vũ ở đầu bên kia cũng nhận ra được sự ngượng ngùng này, rất lâu cũng không hề nói chuyện, cả hai mẹ con cứ như vậy mà cầm lấy điện thoại và im lặng một hồi lâu.
Giang Tiểu Bạch cảm thấy hơi khó chịu, thế là liền nói: “Mẹ à, nếu như mẹ không có việc gì, vậy thì con cúp máy trước đây.”
“Đừng cúp máy, Tiểu Bạch”