Chương 1650:
Cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì, quan trọng đến như vậy sao? Phải đợi sau khi cô trở về rồi mới nói? Trong nước lúc này, điện thoại của Giang Tiểu Bạch sắp bị mẹ gọi đến mức nổ tung luôn rồi.
Cô nằm sấp trên bàn máy tính nhắm mắt giả vờ chết, hình như thế này thì không nghe được tiếng chuông điện thoại vang lên vậy.
Từ khi cô nói mình có bạn trai, sau đó đưa Tiêu Túc về nhà, mẹ già mỗi ngày đều gọi điện thoại cho cô, hỏi tình cảm giữa cô và bạn trai như thế nào, khi nào thì lại đến nhà làm khách.
Lúc ban đầu Giang Tiểu Bạch còn có kiên nhẫn đi ứng phó, sau đó số lần càng nhiều, cô cũng dần dầncảm thấy phiền, cho đến bây giờ hễ nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, chỉ muốn giả vờ chết.
Cuối cùng cô cũng hiểu được thế nào gọi là tự bê đá đập vào chân mình rồi.
Lúc đầu cô còn nghĩ, trước tiên giải quyết hoàn cảnh khó khăn trước mắt đã, sau đó tính sau.
Cô tưởng rằng sau khi mẹ biết mình có bạn trai rồi, có lẽ sẽ tạm ngưng ít nhất một tháng, cho dù không tới một tháng thì cũng một tuần đi? Ai biết được…… bà ấy sẽ gọi điện thoại oanh tạc mình mỗi ngày chứ? Giang Tiểu Bạch sắp điên lên rồi, bị mẹ oanh tạc một cái, bản thảo cô cũng viết không xong, Chương mới cập nhật đều loạn hết cả lên, độc giả phàn nàn cô đủ thứ trong khu bình luận, hỏi thăm cô làm sao vậy, thậm chí có người còn bỏ phiếu cho cô, thân thiết hỏi rằng có phải gần đây tâm trạng của cục cưng Tiểu Bạch không tốt không, quà tặng, phiếu gửi đi, hi vọng cô có thể vui vẻ hơn, sớm ngày khôi phục ý chí chiến đấu gì gì đó.
Giang Tiểu Bạch phát điện chết mất, ai có thể nghĩ ra rằng cô lại bị mẫu thân đại nhân bức ép chứ?? Ai!!! Phương Đường Đường từ phòng bếp đi ra, trên miệng còn cắn một lát bánh mì, trêu chọc cô.
“Tiểu Bạch, bùa thúc giục lại đến rồi kìa mau nghe máy đi nào.”
Giang Tiểu Bạch không nói gì.
Phương Đường Đường cười hi hi ngồi cạnh cô, giống như một người mẹ già võ võ vai cô: “Trốn tránh không phải là cách giải quyết sự việc.”
“Ai muốn nghe thì nghe, mình mới không nghe đâu, mình chỉ muốn được thanh tịnh….. Phương Đường Đường, cậu nói nếu như mình nghĩ không thông mà đi tu, có phải mẹ mình sẽ không ép mình nữa không?”
“Hả?”
Phương Đường Đường giật mình: “Đi tu? Cậu định làm ni cô, không phải chứ?? Thất tình lục dục của cậu còn chưa dứt, làm sao đi tu? Cậu đành lòng buông bỏ đám độc giả gào khóc đòi ăn của cậu sao, còn rất nhiều đồ ăn ngon và phong cảnh đẹp trên thể gian này nữa?? Còn tiền của cậu kiếm được…..”
“Ài” Đầu của Giang Tiểu Bạch đập xuống bàn, cắn răng: “Nếu nói như vậy, mình cảm thấy mình có thể chịu đựng thêm được nữa”
“Đúng không, đi tu có gì tốt? Mặc dù hồng trần thế tục nhiều hỗn loạn, nhưng vẫn có nhiều nét đẹp đẽ, hơn nữa….. cuộc đời cậu chỉ là thiếu một người đàn ông mà thôi, chỉ cần tìm một người đàn ông, thì cậu hoàn toàn không cần buồn rầu nữa”
“Nói thì dễ” Giang Tiểu Bạch bất lực mà liếc cô ấy: “Cậu tưởng rằng đàn ông tốt trên thế giới này dễ tìm như vậy sao? Mọi người đều giống như nữ chính trong tiểu thuyết, đều sẽ có chân mệnh thiên tử xuất hiện sao?”
Phương Đường Đường ôm vai cô, vừa ăn vừa nói với giọng điệu của người mẹ già: “Cũng không thể nói như vậy, ít nhất cậu là nữ chính trong thế giới riêng của cậu mà, mà mỗi người tự nhiên đều sẽ có một người định mệnh, có thể anh ta sẽ đến hơi trễ, nhưng sẽ không thể nào không xuất hiện được. Mình cảm thấy cậu hoàn toàn không cần bài xích, xem mắt thì xem mắt, nói không chừng còn có thể gặp được người mà mình thích”
Giang Tiểu Bạch cười ha ha: “Nói nghe hay thật đấy, từ khi nào thì thành một phe với mẹ mình rồi? Biết mình không thích xem mắt còn khuyên mình đi xem mắt”
“Vậy nếu cậu không muốn đi xem mắt, cũng được, vẫn làm theo như cách cũ thôi.”
Cách cũ? Đưa Tiêu Túc đến trước mặt mẹ?
Giang Tiểu Bạch lắc đầu, cô không muốn làm như vậy nữa đâu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!