Chương 1615:
“Mẹ, được rồi chứ? Yêu cầu này của mẹ đúng là đáng sợ quá đấy, cho dù bọn con có là bạn trai bạn gái, nhưng mấy việc hôn nhau kiểu này cũng là riêng tư có được không hả?”
Mẹ Giang rất bất ngờ, bà ấy không ngờ lại có thể nhìn thấy cảnh tượng thế này, đứa con gái này cũng thật có gan lớn quá đi mất. Vốn dĩ còn muốn tranh cãi, nhưng trong một phút bình tĩnh trở lại, bà ấy nhìn Tiêu Túc với vẻ thâm sâu một hồi lâu, đột nhiên xua tay một cái: “Được, hai đứa được thông qua rồi”
Hai mắt Giang Tiểu Bạch sáng lên: “Ý mẹ là con không cần phải đi xem mắt nữa?”
Mẹ Giang hỏi vặn lại cô: “Sao hả? Có bạn trai rồi vẫn muốn đi xem mắt hay sao?”
“Không không không!” Giang Tiểu Bạch cười tít cả mắt lại rồi xua xua tay, sau đó kéo tay Tiêu Túc: “Nếu đã như vậy thì bọn con về trước nhé ạ”
Vốn dĩ mẹ Giang còn muốn giữ cô ở lại, nhưng lúc đó bà ấy cũng không biết là mình đã nghĩ gì mà lại không hề ngăn cấm, trực tiếp để hai người họ rời đi.
Vậy nên, Giang Tiểu Bạch lập tức kéo người đi. Sau khi đã vào thang máy, Giang Tiểu Bạch ngay lập tức buông tay Tiêu Túc ra với một vẻ áy náy. Cô ấy ngại ngùng sờ sờ mũi mình rồi nhìn Tiêu Túc và nói: “À thì… chuyện xảy ra đột ngột quá, xin lỗi anh nhé”
“.m Tiêu Túc vừa mới hoàn hồn trở lại: “…
Lúc nãy cậu ta thật sự không ngờ rằng Giang Tiểu Bạch đột nhiên lại có một nước đi như vậy.
Đôi môi mềm mại của người con gái bỗng nhiên chạm lên môi cậu ta, còn mang theo một mùi hương phảng phất không rõ ràng, trong giây phút ấy cậu ta đột nhiên như người mất hồn. Cậu ta nhìn chằm chằm Giang Tiểu Bạch, hàng lông mày nhăn lại một cách dữ tợn.
Nhìn thấy dáng vẻ này của cậu ta, Giang Tiểu Bạch ho liên tục vài lần rồi vội vàng lên tiếng cứu vấn tình thế: “Ôi trời, anh đừng tức giận chứ, tôi cũng đâu phải là cố ý muốn hôn anh đâu. Chỉ là cái tính khí đấy của mẹ tôi anh cũng thấy rồi đó, nếu như tôi không hôn anh thì tôi sẽ phải xem mắt cùng với cả đám đàn ông đó. Anh thì cũng đã đến rồi, để tôi hôn một cái cũng không phải quá đáng mà đúng không? Dù sao thì chúng ta chỉ là diễn kịch thôi mài”
Sắc mặt Tiêu Túc trở nên u ám tựa như bị mây đen bao phủ: “Diễn kịch là có thể tùy tiện hôn sao?”
Mặt Giang Tiểu Bạch đầy vẻ ấm ức, chọc chọc đối phương: “Việc này không phải là vì không còn cách nào khác sao? Tôi cũng đâu có muốn hôn đâu, anh phải biết đây là nụ hôn đầu của tôi đấy…
Nụ hôn đầu…
Nghe thấy những lời này, Tiêu Túc chỉ cảm thấy huyệt thái dương chợt trở nên đau đớn. Rõ ràng một giây trước cô ấy còn hôn cậu ta mà bây giờ Giang Tiểu Bạch lại nói với Tiêu Túc đây là nụ hôn đầu tiên của cô ấy.
Đây… là vấn đề về việc có phải nụ hôn đầu tiên Bạch hay không sao?
Đôi mắt Tiêu Túc sâu hơn khóa chặt hình bóng của cô ấy, ánh mắt của cậu ta tối sầm lại, xuống giọng nói trở nên lạnh lẽo: “Vẫn là câu hỏi kia, khi diễn là cô có thể tùy tiện hôn tôi như vậy sao?”
Giang Tiểu Bạch: “…” Giang Tiểu Bạch cắn chặt môi dưới theo bản năng. Mặc dù đây là nụ hôn đầu tiên của cô ấy, nhưng dù sao đây cũng là do cô ấy bắt đầu trước. Hơn nữa, còn do cô ấy mạnh mẽ kéo Tiêu Túc đến gần, cho nên cô vẫn cảm thấy cực kỳ đuối lý.
Một khi cảm thấy đuối lý, giọng của Giang Tiểu Bạch khi nói chuyện cũng không bướng bỉnh nữa, cô ấy chỉ có thể dùng giọng điệu ngọt ngào dễ thương để nói: “Tôi đảm bảo bản thân không tùy tiện hôn anh. Lúc đó tôi thật sự không còn cách nào nữa mới làm vậy. Bây giờ anh thử nghĩ lại mà xem, anh là một người đàn ông thì trong chuyện này con gái phải thiệt thòi hơn đúng không? Hơn nữa vừa rồi tôi còn nói đó là nụ hôn đầu tiên, vậy anh xem như bản thân được lợi từ tôi. Không được sao? Ok, nhưng mà anh là do tôi đưa đến cho nên xem như anh là người bị hại đi.
Vậy như thế này đi… Tôi mời ăn một bữa cơm hoặc là về sau anh cần có cái gì mà tôi giúp được.
Tôi nhất định sẽ cố hết sức giúp đỡ anh không từ chối”
HH Tiêu Túc: “…
Giang Tiểu Bạch nói loanh quanh lòng vòng nhiều như vậy hóa ra cô ấy nghĩ giải quyết vấn đề chỉ bằng một bữa ăn. Chỉ có điều nếu Tiêu Túc không chọn ăn cơm để giải quyết vấn đề thì Giang Tiểu Bạch có thể làm như thế nào đây?
Biểu cảm của Tiểu Túc trở nên nghiêm túc hơn, cậu ta đứng lên. Giang Tiểu Bạch thấy cậu ta vấn chưa hài lòng với ý kiến bản thân đưa ra mà cô ấy cũng không biết nên dùng phương pháp nào khác nữa, chỉ có thể nhìn Tiểu Túc với vẻ mặt ai oán nói: “Nhìn biểu cảm của anh giống như không đồng ý với đề xuất của tôi? Vậy được rồi, anh nói đi, dù sao hai người chúng ta hôn cũng đã hôn rồi nếu anh cảm thấy như thế chưa công bằng thì cùng lắm tôi cho anh hôn tôi lại!”