Tên đàn ông: “… Người anh em, cậu từ từ uống, không làm phiền nữa”
Tên đàn ông quay lại, Giang Tiểu Bạch cũng đoán ra rồi, cô vốn chỉ là muốn tìm cái lý do đuổi người đi mà thôi, ai biết được hắn lại trực tiếp chạy qua hỏi, tên này cũng thật là.
Có điều Giang Tiểu Bạch không hề hoảng sợ, suy nghĩ của cô luôn thay đổi, sớm đã nghĩ được lý do từ chối khác rồi, vì vậy đợi lúc tên đàn ông quay lại, cô thở phì phì nhìn tên đàn ông hỏi: “Tôi hỏi anh, anh ta có phải nói anh ta không phải bạn trai tôi không?”
Tên đàn ông cho rằng Giang Tiểu Bạch bị vạch trần sẽ hoảng sợ, ai biết được cô lại thở phì phì, khiến người ta nhìn không hiểu, hắn cũng buồn chán, dứt khoát chơi cùng cô.
“Quý cô xinh đẹp này, nói dối không phải thói quen tốt đâu, chẳng qua chỉ mời cô uống ly rượu mà thôi, cô đâu đến nỗi..“
“Anh giúp tôi quay lại hỏi anh ta một câu đi, anh ta nói không phải bạn trai tôi, có phải thật sự muốn chia tay không!” Giang Tiểu Bạch tay chống eo, khuôn mặt trắng thanh tú vì tức giận mà trở nên có chút trắng xanh, ánh mắt kích động.
Tên đàn ông bị dáng vẻ này của cô doạ, đứng sững trong chốc lát hỏi: “Lời, lời này là ý gì?”
“Anh nghe không hiểu sao? Giúp tôi hỏi một lát đi, anh ta có thật sự muốn chia tay với tôi không, nếu như là thật, vậy sau này tôi sẽ không đi tìm anh ta nữa!”
Tên đàn ông: “Hửm..”
“Anh mau đi đi? Anh không phải thích hỏi à, đi mau.
Tên đàn ông trong lòng chịu không nổi trở mặt khinh khỉnh, nghĩ bụng tôi là người gì của cô?
Dựa vào đâu cô bảo tôi đi tôi liền phải đi giúp cô chứ?
Nhưng lại cảm thấy cô đang diễn kịch, thế là liền nhìn chằm chằm cô.
“Tôi nói này cô gái, chỉ mời cô uống ly rượu, đến nỗi phải diễn kịch này với tôi sao? Phụ nữ tới quán bar, cô có gì mà không chơi được chứ?”
Lời này khiến Giang Tiểu Bạch khó chịu, rất khinh bỉ tên đàn ông trước mắt.
Cái gì mà phụ nữ tới quán bar có gì không chơi được, cô cười lạnh một câu: “Anh nói lời này là ý gì cũng không phải nơi trăng gió thời cổ, tôi đơn thuần tới đây uống rượu, liên quan quái gì tới anh?”
“Được rồi đấy” biểu cảm của tên đàn ông rất khinh nổi: “Ai không biết quán bar là nơi thế nào?
Người kiểm thi ở cổng nhìn thấy rồi chứ? Bây giờ thời đại này, cô nói với tôi cô tới đây đơn thuần uống rượu, được thôi, vậy tôi cũng đơn thuần mời cô uống ly rượu, cho thể diện không?”
Giang Tiểu Bạch cười nhạt haha một câu, vốn lười để ý hẳn.
Tên đàn ông không bỏ cuộc.
Thực ra hắn ta bình thường ngược lại sẽ không như vậy, cô này không được hắn lại đổi cô khác là được rồi, nhưng hắn trời sinh thích kiểu phụ nữ diêm dúa loè loẹt, bình thường kiểu phụ nữ đơn thuần không quá ưng ý, bởi vì hắn cảm thấy loại phụ nữ này quá giả tạo.
Nhưng, Giang Tiểu Bạch trước mắt chính là kiểu nhìn có vẻ đơn thuần đó, nhưng mùi vị lộ ra trên người cô không hề có một chút mùi vị giả tạo, chẳng qua là lời nói hay hành động đều vô cùng chân thực.
Cô ấy bề ngoài đơn thuần, nhưng nội tâm lại kiểu tùy tiện, cô gái hình mẫu nam tử.
Kiểu em gái này, độc! Đủ độc! Đủ mạnh!
Vì vậy tên đàn ông không nỡ chuyển tầm mắt, cũng không nố rời bước.
Hắn không bỏ cuộc đem ly rượu đến gần Giang Tiểu Bạch.
“Quý cô, tôi thật tâm thành ý muốn mời cô uống rượu, không thì một ly thôi được không? Cô cứ cho là cho tôi thể diện, uống ly này, tôi liền đi”
Giang Tiểu Bạch: “…”
Tên đàn ông trước mắt này bị thần kinh sao??2 Lời này trong chốc lát vạch trân mục đích của hắn rồi, cái gì là cho hắn thể diện, uống xong ly này hắn liền đi, chỉ e hắn đi rồi, cô lại đi không nổi nữa.
Nếu chuyện thật sự chỉ là một ly rượu, sao hắn lại ở đây quấn lấy cô cả buổi chứ?