“Vì anh quá đẹp trai, khiến cho em không thể nào rời mắt” Tịch Ly vừa nói xong câu này, cô đưa mắt quan sát cũng thấy mặt Lạc Anh hơi đỏ lên. “Anh xấu hổ sao?” Tịch Ly rất biết thức thời mà nắm bắt cơ hội để chọc gẹo anh. Đâu phải lúc nào cũng có một cơ hội ngàn vàng như thế này đâu chứ?
Lạc Anh cố gắng che đi đôi tại đang đỏ lên của mình bằng cách giấu nó sau đôi bàn tay to
lớn, mắt phượng mở to ra mà hướng thẳng về phía cô:
“Anh không có xấu hổ”. Nhìn Lạc Anh lúc này giống như một đứa trẻ đang cố gắng che giấu lỗi sai, khiến cho Tịch
Ly không ngừng thích thú. Cô đưa tay xoa loạn mái tóc đen hung của anh, cười thật tươi mà nói: “Anh đáng yêu quá, Lạc Anh”
“Anh đáng yêu quá đi mất.” Tay Tịch Ly không ngừng xoa loạn trên đầu anh, làm cho mặt Lạc Anh càng lúc càng thêm đó.
Anh tất nhiên sẽ không chịu khuất phục trước móng vuốt của cô, liền nắm lấy cô, không cho cô sờ soạng lung tung nữa. Tịch Ly bị Lạc Anh áp chế dưới thân, nhưng bây giờ cô không hề lo lắng, trái lại lại có chút
tự tin, khiêu khích mà hỏi anh:
“Thế nào? Anh Lạc cảm thấy hài lòng với biểu hiện của tôi ngày hôm nay chứ?”
Anh Lạc?
.
+
Lạc Anh hơi trừng mắt, anh ghét cách gọi này. Mặc dù đã hứa với Tịch Ly là sẽ không đụng chạm cô khi chưa được cô cho phép. Nhưng nếu bây giờ anh chủ động hôn cô thì chỉ là hành động thân mật bình thường của các cặp đôi đang yêu nhau thôi mà, có đúng không? Đúng! Trong đầu anh bỗng bang lên một tiếng nói, cắt đứt hoàn toàn sợi dây lí trí của anh. Lạc Anh người xuống áp sát môi mình vào môi cô. Ban đầu là một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng càng về sau hương thơm hoa nhài độc nhất trên người cô càng làm cho anh mất khống chế. Anh bắt đầu hôn cô một cách đầy nhiệt huyết, thậm chí còn cố đưa đầu lưỡi mềm mại của mình để cạy mở hàm răng cô nhằm tìm kiếm cảm giác yêu đương được chân thật hơn nữa. "Um... um.."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!