Flinn cắt ngang những câu hỏi ngoài luồng của Lạc Anh, thôi thúc anh mau nói ra chuyện của riêng mình.
Lạc Anh ngước mắt lên nhìn trần nhà một lúc lâu, sau đó mới bất đắc dĩ nói một câu:
“Tôi bị vợ giận rồi.”
“Giận?”
Flinn chau mày nhìn Lạc Anh. “Hai người đang chơi trò gì vậy? Con cũng đã có rồi, phụ huynh còn chơi trò giận dỗi nhau gì chứ?” Cái cặp đôi tàu ngố này! Rốt cuộc đang dỗi hờn nhau gì chứ? “Tôi đã lên giường với Cổ Hy”. Lạc Anh biết não Flinn không được nhanh nhẹn lắm, nếu cứ nói vòng vo hoa mỹ thì nhất định sẽ mất đến cả tiếng đồng hồ để anh ta hiểu ra. Chính vì vậy, để rút ngắn thời gian thì chi bằng anh đi vào ngay vấn đề, có sao nói thế luôn đi vậy. “Cậu nói cái gì cơ?”
.
Flinn trừng lớn mắt, suýt chút nữa thì cắn lấy lưỡi mình. “Cậu... Cậu đang nói đùa đấy à? Nghe chẳng vui gì cả”. Lạc Anh yêu Tịch Ly như vậy, thật sự có chuyện anh có thể lên giường với cô gái khác sao?
Hơn nữa người đó lại còn là Cố Hy, là bạn gái cũ của Lạc Anh? Đây là loại tình huống cẩu huyết gì vậy chứ?
“Nếu như được, tôi cũng muốn đó là đùa. Bây giờ Tịch Ly còn chẳng thèm nhìn mặt tôi kia kìa, cậu bảo tôi phải làm sao đây?”
Lạc Anh có chút bất lực vò đầu. Từ trước tới nay bất cứ vấn đề gì anh cũng đều có thể hỏi ý kiến Flinn, thật hi vọng lần này cậu ta cũng có thể làm quân sự giải quyết
chuyện này giúp anh một cách thật êm đẹp.
“Tôi nói này, cậu nên biết ơn cuộc sống đi” Flinn tiến lên phía trước rồi đặt tay lên vai Lạc Anh, ánh mắt cực kì nghiêm túc nói: “Nếu bạn gái cậu không phải là Tịch ly mà là Anne thì xác định cậu toi đời rồi. Tôi
nhắn tin với người con gái khác cô ấy đã từ mặt tôi, nếu như tôi thật sự làm ra loại
chuyện như cậu nói, Anne sẽ nhai đầu tôi mất”.
Mặt Flinn có chút tái xanh nhìn Lạc Anh, ừm, Lạc Anh cũng cảm thấy mình quả thật may mắn, kiếp này lại có thể gặp được cô, có thể biến cô thành người phụ nữ của mình.
Chính vì anh đã chọn cô, cho nên càng không muốn đánh mất cô.
Kiếp này anh đã xác định vợ của anh là cô, từ giây phút anh gặp cô, nghĩ cũng chưa từng nghĩ sẽ kết hôn với người con gái khác.
Cho nên thế sự có xoay đổi thế nào hiện tại cũng chẳng quan trọng bằng việc dỗ dành cô, để cho cô nguôi giận.
“Cậu đang có một vũ khí tối thượng đấy, không thấy sao?”
“Đứa bé trong bụng Tịch ly, hai người đã có một mối liên kết với nhau rồi. Đứa bé sẽ
giúp cậu giữ lấy người phụ nữ của mình đấy” . “Nhưng cô ấy thậm chí còn chẳng muốn cho tôi quyền nuôi con”.
Nhớ tới những lời Tịch Ly nói lúc ở bệnh viện, Lạc Anh lại càng thấy sầu não hơn. Tịch Ly ấy à, anh có tự tin mình hiểu rõ cô hơn ai hết. Nếu đã yêu, cô sẽ yêu hết mình. Nhưng một khi không yêu nữa thì sẽ liền trở thành một con người bạc tình, nồng nhiệt trong nháy mắt sẽ hóa thành tro tàn, không lưu lại cho đối phương bất kì một
cơ hội nào cả.