“Cậu đang làm gì ở đây vậy?” Lạc Anh nghe thấy một tiếng nói quen thuộc vang lên bên tại mình, anh liền quay đầu nhìn lại.
“Cổ Quân? Sao cậu lại ở đây?” Lạc Anh vừa xoay mình liền thấy Cố Quân đang xách lỉnh kỉnh trong tay mấy túi đồ,
anh ta cười nhạt nhìn anh:
“Câu đó tôi phải hỏi cậu mới phải. Làm cái gì mà thập thà thập thò trước cửa phòng bệnh của người ta vậy?”
Anh ta nói rồi lách qua Lạc Anh mà đẩy cửa bước vào, vừa mới nghe thấy tiếng tay nắm cửa xoay, Alan cùng Cổ Huệ đều đồng thời quay đầu nhìn lại.
Alan thì không có phản ứng gì thái quá, anh ta chỉ khẽ chau mày khi thấy bóng người quen mắt đang lấp ló sau lưng Cố Quân.
Còn Cố Huệ thì phản ứng kịch liệt hơn, khoảnh khắc thấy người đang đứng sau lưng anh trai mình là Lạc Anh, cô ấy liền đột ngột đứng thẳng người lên, ánh mắt cực kì kích động hướng phía thẳng tới phía Lạc Anh mà cao giọng nói: “Anh tới đây làm gì?”
Cố Huệ đối với người đàn ông này sớm đã nảy sinh ác cảm. Ban đầu gặp mặt, cô không phủ nhận vẻ ngoài của anh rất thu hút, nhưng thật không ngờ bản chất lại đáng
khinh như vậy, đúng thật là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.
Lạc Anh không trả lời Cố Huệ, anh cảm thấy người này đối với mình vô cùng bài xích. Cho nên đánh chủ ý của mình lên Cố Quân: “Cổ Quân, Tịch ly làm sao vậy?” “Tịch Ly, cậu có quen cô ấy sao?” Cố Quân tỏ vẻ bất ngờ, anh đặt mấy túi đồ ăn lên trên bàn rồi nói: “Cô ấy bị tai nạn, vừa mới nhập viện ban nãy thôi” “Tai nạn, bị khi nào, tại sao tôi không biết?” “Này anh!” Cố Huệ lúc này đã không thể nào nhịn được nữa, cô ấy liền hướng mũi giày của mình về phía anh, sải từng bước chân dài tiến đến đứng đối diện với Lạc Anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!