Trên hòn đảo xinh đẹp, người phụ nữ xinh đẹp ngồi trên xe lăn, 2 đứa bé ngồi trên bờ cát chơi với nhau tạo nên bức tranh tuyệt đẹp. Mạnh kỳ năm đó bỏ sang Hawai, cô sinh được 2 đứa trẻ khỏe mạnh 1 trai 1 gái đặt tên là Tiêu Niệm và Tiêu Kỳ nhưng ca phẫu thuật xảy ra tai nạn,từ đấy chân cô mất đi cảm giác. 5 năm này cô đều vật lí trị liệu tuy bây giờ có thể đi quãng ngắn nhưng vẫn phải sử dụng xe lăn. Giang Lộ sau khi đưa cô ra nước ngoài liền bị cô tỏ ý muốn anh về nước, cô biết Nghiêm sẽ cho người theo dõi. Những năm qua Giang Lộ vẫn giúp cô kinh tế để mấy mẹ con có cuộc sống thoải mái, cô vô cùng biết ơn anh, nhưng sau 1 năm nằm nhà cô đã đi làm, cô xin làm giáo viên mỹ thuật ở trường làng.
- Tiểu Kỳ em có muốn gặp cha k - Anh hai Niệm hỏi cô em gái.
- Em có - em bé Kỳ cười tươi.
Cậu bé tiểu Niệm này tính tình nghịch ngợm, lạnh lùng y như cha cậu còn em bé Kỳ thì y như mẹ. hiền lành đáng yêu khiến ai cũng phải cưng nựng. Từ nhỏ Niệm đã thể hiện mình là thiên tài về máy tính, cậu bé 3 tuổi đã có thể nói thành thạo 3 thứ tiếng, máy tính cũng có thể lập trình các phần mềm thành thạo, nay gần 5 tuổi đã có thể hack những chương trình tường lửa cao cấp hơn. Đúng là thiên tài mà, còn cô ẹm gái lại có khiếu hội họa, các tác phẩm của cô bé được nhiều họa sĩ đi tới đảo muốn mua nhưng mẹ Kỳ k đồng ý bán.
Cậu bé trở về nhà dùng máy tính gửi tọa độ của mình tới mail của Tiêu Nghiêm. Nghiêm là 1 người nhanh nhẹn,k có người gửi vị trí tọa độ cũng vô cùng tò mò, nếu bảo la Mạnh Kỳ gửi thì k đúng vì anh biết để hack vào mail của anh k phải đơn giản vậy là ai? Muốn anh tới địa điểm này làm gì?
- -------------------
Phi cơ đáp xuống khách sạn lớn của Tiêu thị tại Hawai, anh chưa từng tới đây khảo sát, lần này mượn cớ muốn nghỉ ngơi anh liên tới xem. Lần theo định vị anh tới trước cửa 1 ngồi nhà nhỏ, anh đèn vàng trong ngôi nhà hắt ra khiến anh thấy ấm áp. Đang ngẩn người có 1 giọng trẻ em ngọt ngào vọng lại:
- Chú ơi chú đứng trước cửa nhà con làm gì?
Cô bé với đôi mắt to tròn lấp lánh như vì sao ngạc nhiên hỏi anh.
- Kỳ, k phải chú mà em nên gọi là cha rồi đấy.
Cậu bé niệm đi sau em gái mình,nhìn thấy bóng dáng cao lớn đứng trước cửa, khi Nghiêm quay lại cậu bé đã đoán chắc là cha mình.
Nghiêm nghe thấy tiếng gọi Kỳ liền giật mình, cô bé có tên giống cô, có đôi mắt khuôn mặt sữa giống cô, còn thằng bé con này lại như phiên bản thu nhỏ của anh vậy, sự bàng hoàng hiện lên trên khuôn mặt người đàn ông đã gần 36 tuổi này.
- Cha đến muộn hơn con nghĩ đó.
- Con và bé Kỳ là con của ta.
- Con là Tiêu Niệm, em là Tiêu Kỳ, cha có muốn nhận hay k?
- Nhận chứ, tất niên rồi.
Anh tới bế cô gái nhỏ trên tay, ôm vào lòng rồi quay ra giơ tay muốn nắm lấy tay cậu bé. Nhưng cậu con trai này có vẻ lạnh lùng quá
- Con dùng máy tính hack vào mail của ta, hay ai giúp con.
- Con tự làm được.
- Con mới có 5 tuổi.
- Cha 5 tuổi cũng có thể làm toán cấp 2, tại sao con gần 5 tuổi rồi mà k gửi mail được.
Anh nín lặng, có lẽ sau khi làm hòa với mẹ chúng anh còn phải làm thân với tên tiểu yêu này rồi.