Mạnh Kỳ sau khi nghe anh giải thích và trình bày cũng không nói nhiều mà chỉ lắng nghe. Cô ấy ở lại bệnh viện thêm 1 ngày rồi được bác sĩ đưa về nhà dưỡng bệnh. Anh nhiều thời gian bên cô hơn, đưa cô đi học, đón nhau về ăn cơm. Tối đến anh làm việc còn cô ngồi học thiết kế, 2 người như 1 cặp vợ chồng mới cưới nhưng trong lòng cả 2 đều biết có 1 cản vô hình. Anh và cô cũng không có quan hệ vì một phần anh muốn cô giữ sức khỏe ổn định, một phần anh không muốn cô nghĩ rằng anh coi cô là một món đồ chơi phát tiết hay tình người trên người sống. Sau nhiều lần chuyện anh coi đây là 1 phần cuộc sống của mình rồi.
- Ngày mai tôi phải hát công việc bên nước M ít 2 tuần là một vài tháng. Em có thể đi cùng tôi không?
Cô nhẹ nhàng gật đầu rồi nhắn tin cho Giang Lộ, từ khi biết Giang Lộ có tình cảm với mình cô rất giữ khoảng cách để không làm ảnh hưởng tới mối quan hệ của mọi người.
Sáng hôm sau, cô và Tiêu Nghiêm ngồi máy bay tư nhân của anh sang nước M. Nước M là 1 nước ở khu vực trung đông, đất nước này vẫn giữ chế độ vua chúa, bên dưới vua là vương tử và công chúa. Nghe anh giới thiệu với cô, lần này anh làm ăn buôn bán vũ khi với vương tử của đất nước này,người ấy tên là Kháp Nhĩ Lạc Bố. Gia tộc hoàng thất đều mang họ Kháp nhĩ, vị vương tử này bằng tuổi Tiêu Nghiêm, 1 năm gần đây vương tử lên nắm quyền thay vị vua đang năm bệnh, các phần tử chống đối luôn muốn gây sự và gây khó dễ cho anh. Việc đốt kho hàng của Nghiêm thời gian trước cũng do chúng làm. Lạc Bố cũng là bạn học của Nghiêm đại học thời điểm anh sang du học, lúc mới quen 2 người thường xuên xung đột do tính cách ngang tàng giống nhau.
Đáp xuống sân bay hoàng gia, vị tổng quản đã chờ sẵn đón tiếp 2 người cùng Hỏa Long. Cô sang đây được vài tháng để lo công việc cho Nghiêm. Nhìn thấy Mạnh Kỳ, Hỏa Long vui mừng, dắt cô đi tham quan hoàng cung, còn Nghiêm được mời tới thư phòng của Lạc Bố để bàn chuyện.
Tình hình lần này nước M tương đối loạn lạc, thời gian trước các phần tử chống đối chỉ dám xúi giục các vị quan triều nhưng thời điểm này chúng đánh vào kinh tế, buôn bán phụ nữ trẻ nhỏ, gây sự tạo chiến tranh. Lần này Lạc Bố mời Nghiêm qua cũng là muốn mượn tay Hắc Bang của gia tộc họ Tiêu để triệt để nhổ đi đám ung nhọt này.
Hai người ngồi đàm đạo trong thư phòng. Lạc Bố đã tìm ra kẻ cầm đầu đó chính là thừa tướng Kháp Nhĩ Chỉ Lôi. Ông ta là anh trai nhà vua hay cũng chính là bác ruột của vương tử. Chính vì tính cách ưa chiến tranh, không có đức tính của 1 vị vua nên ông ta bị mất ngôi vào tay cha của Lạc Bố, ông ta trong những năm ôm hận đã kéo bè kết phái không ít tay chân, rất nhiều lần hắn thuê người bỏ thuốc vương tử. Lần này kế hoạch của ông ta là trong buổi lễ sinh nhật của hắn ta mời vương tử tới ám sát. Tuy đã biết trước kế hoạch nhưng không thể từ chối. Lạc Bố muốn trong buổi lễ này một lần giải quyết hắn trước mặt người dân. 2 bên chuẩn bị rất kĩ càng muốn 1 mất một còn, nhưng thế lực của vương tử vẫn kém hắn chút nên đã gọi viện trợ của Tiêu Nghiêm.
Bàn việc tới tối, vương tử ngỏ ý muốn anh ở lại dự tiệc nhưng a lấy lí do di chuyển mệt mỏi trở về biệt thự Tiêu gia.
- Sao về sớm vậy? Không phải tính cách của cậu.
- Có thỏ chờ ở nhà, sốt ruột rồi.
- Sao không mang tới, sợ tôi nẫng tay trên à?
- K sợ, nhưng k thích.
Đáp lại Lạc Bố là nụ cười khiêu khích đẩy cửa ra về.
Tại biệt thự Tiêu Gia, Mạnh Kỳ vừa tắm xong ngồi thẫn thờ trên ghế, tay bấm điện thoại. Nơi này còn to hơn ở nhà 2 người nhiều, đang xem lại bài tập ngày hôm nay được gửi mail tới. Mái tóc ước nhỏ giọt trên đôi vai của cô. Mạnh Kỳ thuộc tuýp người gầy nhưng ngực và mông đều có, đôi vai móc áo và gợi cảm nhất là xương quai xanh của cô. Dù mặc đồ ngủ nhưng cũng đủ làm trái tim ai đó rạo rục. Bất chợt có đôi bàn tay ôm vòng xuống vòng eo nhỏ, cúi mặt xuống hõm cổ cô hít hà. Anh tham lam vừa hít vừa hôn mút nhẹ lên đó, đã một thời gian rồi anh phải kìm chế, hôm nay nhìn thấy cô thế này làm anh không tự chủ được.
- Sao không sấy tóc?
- Đang đọc mail, anh ăn cơm chưa?
Anh lắc đầu rồi lấy khăn nhẹ lau đầu cho cô, ngón tay anh luồn qua từng lọn tóc, thi thoảng lại chạm vào da thịt mát lạnh cậu em nhỏ từ lúc về đã ngóc lên nổi cộm cả đũng quần. Cô đang ngồi tư thế quay người quay người về bụng anh để mặc cho anh sấy và lau tóc cho mình. Cô tương đối thích mỗi khi anh làm nhũng hành động nhẹ nhàng của anh. Cô nhìn thấy quần anh cộm lên mặt đỏ như gấc, đôi má phúng phính ửng hồng. Nhưng kì lạ lau tóc xong anh xoay người định bỏ đi tắm.
- Tôi tắm xong chúng ta ăn cơm được không?
- Sao anh lại bỏ đi tắm? Anh k sao chứ?
Cô ngượng ngùng nám vạt áo anh, anh hơi chững người vì hành động đáng yêu này:
- Tôi không muốn e nghĩ, bao giờ e sẵn sàng tôi sẽ làm. Giờ thỏ nhỏ có thể cho tôi đi tắm được chưa nào. Không là tôi k kìm chế được đâu.
Mạnh Kỳ biết anh cũng đã thay đổi nhiều muốn kéo gần mối quan hệ của 2 người. Cô chủ động đứng lên ghế leo lên người bắt anh bế, sau đó cô nghiêng đầu hôn lấy anh.