Editor: Thư Thư
Này một đỉnh thọc thẳng đến hoa tâm, Phù Bích run rẩy một cái, kẹp chặt lấy côn th*t hắn.
Tống Minh Hi bị bao lấy gắt gao, thoải mái đến đầu óc trống rỗng, trừ không ngừng luật động, cái gì hắn cũng không thể khiến hắn chú ý.
Advertisement
côn th*t bị vách thịt gắt gao bao lấy, giống như bị vô số cái miệng nhỏ mút vào, thoải mái đến da đầu tê dại, Tống Minh Hi nắm chặt eo Phù Bích, liền bắt đầu ra sức mà thao huyệt.
Tiểu huyệt nàng thực mềm, thực khẩn, khoái cảm ngập trời làm hắn vô cùng thoải mái, trời mới biết người câm này hút đến như thế nào, cái miệng phía trên của nàng sẽ không mở miệng nói chuyện, nhưng cái miệng phía dưới ngược lại rất có bản lĩnh hầu hạ người, thời điểm Tống Minh Hi tiến vào, cơ hồ bị nàng kẹp đến sắp bắn ra.
Hắn ổn định thân thể Phù Bích, nhanh chóng va chạm từng chút một, gân xanh nhô lên trên côn th*t giống như lưỡi dao, quấn lấy mị thịt nàng mang ra ngoài, lại hung hăng đẩy vào bên trong, quy đầu bị tiểu huyệt quấn lấy, mạnh mẽ xỏ xuyên, vòng đi vòng lại, làm chỗ giao hợp không ngừng chảy ra d*m thủy, bị thao thành bọt nước, trong thư phòng vang lên tiếng bành bạnh.
Advertisement
Phù Bích da mặt mỏng, sợ người ngoài nghe thấy, tay sờ tới chỗ giao hợp, ý đồ ngăn cản khí thế côn th*t Tống Minh Hi, làm thanh âm nhỏ chút, nhưng mà tay nàng còn chưa kịp với đến, đã bị một bàn tay Tống Minh Hi bắt lấy, vững vàng nắm vào trong lòng bàn tay, đẩy lên đỉnh đầu Phù Bích.
Tiểu người câm sợ phát ra âm thanh, kinh động đến nha hoàng đi ngang qua, cắn chặt môi, không dám rên rỉ.
Môi dưới đau đớn cũng không thể làm giảm từng đợt khoái cảm từ chỗ tiểu huyệt bị thao, Phù Bích sắp chết chìm trong cơn sóng khoái cảm này, Tống Minh Hi lại kề sát gặm cắn cổ cùng xương quai xanh nàng, để lại nhiều đóa hồng mai trên đó, Phù Bích đã không còn sức lực nghĩ ngơi, những dấu vết đó ở chỗ cao như vậy, muốn nàng làm sao dùng y phục che đậy, ý thức của nàng dần dần tan rã theo tốc độ thọc vào rút ra của Tống Minh Hi, mà cùng trầm luân.
Tống Minh Hi chơi xấu, xoa viên trân trâu lớn nhỏ phía dưới nàng kia, nghe nói đó là địa phương mẫn cảm nhất trên thân thể nữ tử, chỉ cần chạm vào vòng eo liền bủn rủn, bất quá thân thể Phù Bích mẫn cảm như vậy, xoa xoa eo đã có thể chảy ra nước.
Hắn nương theo âm kính đánh vòng xoa lên viên trân châu kia, đầu Phù Bích ngã về phía sau, rên rỉ một tiếng.
Tống Minh Hi chiếm được tiện nghi, cười nói: "Gia liền thích nghe ngươi kêu, liền kêu nhiều thêm hai tiếng."
Phù Bích không dám lại kêu, cắn chặt môi, Tống Minh Hi bóp chặt viên trân châu kia của nàng, nhẹ nhàng một ấn, nước mắt Phù Bích đều sắp chảy ra.
Hắn lại có chút nuối tiếc nói: "Đáng tiếc ngươi là người câm, bằng không gia thật muốn nghe ngươi xin tha.". Truyện Điền Văn
Tống Minh Hi nói xong, lại càng thêm ra sức luật động, Phù Bích bị hắn mạnh mẽ va chạm, thân thể lui về phía sau, đầu dọc theo bàn, treo giữa không trung, Tống Minh Hi lại ra sức thọc vào rút ra mấy chục cái, đầu Phù Bích đã hoàn toàn treo trên không, trên người nàng nổi lên lớp mồ hôi mỏng, không còn sức lực ngẩng đầu lên, tự nhiên rủ xuống.
Huyết dịch đều vọt lên đầu, ngũ quan Phù Bích đều sung huyết, đôi mắt căng ra, nàng thật sự sợ hãi, vốn đã có ách tật, vạn lần đừng làm cho đôi mắt cũng bị tổn hại, nhưng cao trào đến vẫn là không khống chế được mà trợn tròn mắt.
Thân mình nàng chợt lạnh, Tống Minh Hi đem nàng nâng dậy, cánh tay ôm đầu nàng, cảm giác đầu váng hoa mắt càng thêm mãnh liệt, thật sự cũng không dám lại đến lần thứ hai.
Chất lỏng từ trong cơ thể chảy ra hạ thể, Phù Bích trừ bỏ thân thể nhẹ một chút, liền cái gì cũng không cảm giác được.
Tống Minh Hi oán trách một câu, "Sao lại yếu ớt như vậy", nàng liền không có ý thức, trước lúc ngất đi, tựa hồ nghe thấy hắn ở bên tai nói một câu: "Không phải ngươi muốn biết ta ở trên người ngươi viết chính là cái gì sao? Là ' Một đường ký ước, lương duyên vĩnh kết '..."
Đó là có ý tứ gì, Phù Bích tựa hồ nghe không rõ, chỉ biết những lời này kỳ Tống Minh Hy không nên viết cho nàng.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Editor: Anh muốn nhưng chắc gì chị đã muốn kết với ca nhờ (≖︿≖✿)
P/s: Chương này tui up vội để các cô ăn thịt không bị tụt mood nên là tui sẽ đọc và chỉnh lại các chỗ sai sau nhé mn.