Chương 06 CHÚNG TA CÓ QUA CÓ LẠI
Xe đi đến cổng nhà họ Thẩm, Lục Chi Cửu xuống xe trước rồi xuống mở cửa xe cho Thẩm Thiên Trường.
Thẩm Thiên Trường âm thầm cảm thán: Khuôn mặt cộng thêm sự ga lăng như thế này của Lục Chi Cửu thật sự khiến người ta khó lòng mà… từ chối được!
Thẩm Thiên Trường xuống xe, nhẹ giọng nói với Lục Chi Cửu: “Anh Lục, cảm ơn anh đã đưa tôi về.”
Cô đang định quay người đi vào nhà thì nghe thấy giọng nói của anh: “Cô Thẩm, hình như cô quên một chuyện thì phải.”
Thẩm Thiên Trường dừng bước rồi quay đầu lại nhìn anh.
Hẹn hò với Lục Chi Cửu cả buổi chiều, hiện giờ sắc trời đã dần tối, Lục Chi Cửu đứng cạnh cửa xe, đường nét hoàn hảo trên khuôn mặt anh hiện lên một cách rõ ràng, khóe môi anh hơi nhếch lên, cả khuôn mặt chìm trong ánh hoàng hôn tạo nên một vẻ đẹp khó diễn tả thành lời.
Thẩm Thiên Trường hít sâu một hơi rồi xoay người đi về phía trước. Cô kiễng chân, trong khoảng thời gian mà Lục Chi Cửu không kịp phản ứng lại, môi cô nhẹ đặt lên môi anh.
Trong khoảnh khắc Thẩm Thiên Trường định quay người rời đi, đột nhiên Lục Chi Cửu đưa tay siết chặt chiếc eo nhỏ nhắn của cô, cánh tay tăng thêm lực kéo cô sát vào người mình.
Mùi hương thanh mát trên người anh cùng với mùi thuốc lá rất nhạt lập tức xộc thẳng vào trong khoang mũi của Thẩm Thiên Trường.
Ở khoảng cách gần như vậy, cô nghe thấy tiếng nhịp tim đập nhanh trong lồng ngực mình, còn cả nhịp tim của anh nữa.
“Cô Thẩm…” Bên tai cô vang lên giọng nói trầm thấp trong trẻo của Lục Chi Cửu.
“Có lẽ cô hiểu nhầm rồi, tôi muốn chúng ta trao đổi phương thức liên lạc với nhau, nhưng… nụ hôn này tôi cũng sẽ nhận theo lễ.”
Trong đầu Thẩm Thiên Trường lập tức vang lên tiếng nổ ầm ầm, mặt cô đỏ bừng, hận không có cái lỗ nào để mình chui xuống!
Cô tưởng rằng… cô tưởng rằng anh muốn có một nụ hôn chào tạm biệt.
Lục Chi Cửu nhìn khuôn mặt đỏ bừng như sắp nhỏ máu của cô gái trước mặt trong lòng cảm thấy vui vẻ. Nhưng đúng lúc này lại nghe thấy Thẩm Thiên Trường thấp giọng nói: “Chúng ta có qua có lại, đây là đặc quyền dành riêng cho bạn trai…”
Lục Chi Cửu không nhịn được nhẹ bật cười, cô gái này thật sự khiến cho người ta yêu đến nỗi không dứt ra được mà!
Thẩm Thiên Trường cạn lời, đến lúc này rồi mà anh còn cười được. Cánh tay cô hơi dùng lực, cuối cùng cũng thoát được khỏi vòng tay anh.
Lục Chi Cửu đưa điện thoại của mình cho cô, Thẩm Thiên Trường nhận lấy rồi nhanh chóng nhập số điện thoại của mình vào: “Số WeChat và số điện thoại giống nhau.”
Nói xong cô trả lại điện thoại cho Lục Chi Cửu, cũng không nhìn vẻ mặt của anh mà quay người bước nhanh vào nhà.
Lục Chi Cửu nhìn bóng dáng đang chạy trốn của Thẩm Thiên Trường, khóe miệng không nhịn được mỉm cười. Anh nhìn dãy số trên màn hình điện thoại, chỉ nhìn một lần là đã khắc ghi vào trong tim.
Anh quay về ghế lái, tìm một số điện thoại trong danh bạ rồi ấn nút gọi.
Mãi cho đến khi đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Cố Ngôn Quyết: “A Cửu hả? Sao cậu lại chủ động gọi điện thoại cho tôi thế?”
Giọng nói Lục Chi Cửu trong trẻo: “Ra ngoài, đi uống rượu.”
Lưng của Cố Ngôn Quyết chảy đầy mồ hôi lạnh, bàn về tửu lượng, Lục Chi Cửu là số hai thì không ai là số một.
“Mẹ nó chứ, cho dù cậu không hài lòng về đối tượng xem mắt mà tôi chọn cho cậu thì cũng đừng có làm khổ tôi như thế chứ?”
Giọng nói của Lục Chi Cửu cuối cùng cũng có chút kích động: “Tôi rất hài lòng.”
Cố Ngôn Quyết giật mình, rất hài lòng? Vậy mà Lục Chi Cửu lại nói là rất hài lòng? Anh ta tưởng rằng do Lục Chi Cửu không chịu được sự đe dọa của ông già nhà mình nên mới đi cho có thôi chứ?
“Vậy thì cậu đúng là đồ mất nhân tính, cậu không hài lòng thì làm khổ tôi còn được, giờ cậu hài lòng rồi mà vẫn muốn đày đọa tôi nữa hả?”
Lục Chi Cửu nhếch miệng cười: “Ừ đấy. Trong ba phút gửi địa chỉ cho tôi.”
Vừa dứt lời, không đợi Cố Ngôn Quyết phản ứng anh đã cúp máy rồi lái xe rời khỏi nhà họ Thẩm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!