Chương 195 CÓ PHẢI LÀ SAU NÀY CHÁU CÓ THỂ TÌM THÍM ẤY CHƠI KHÔNG?
Trái tim của Thẩm Thiên Trường cũng dần mềm nhũn theo giọng nói của cô bé, cô cúi đầu dịu dàng: “Thiển Thiển ngoan lắm, lần sau thím Chín đến sẽ mua kẹo cho cháu ăn, được không?”
Vừa nghe thấy Thẩm Thiên Trường sẽ mua kẹo cho mình ăn, hai mắt của Lục Thiển Thiển sáng bừng lên, nhưng cô bé lại nhanh chóng cúi đầu xuống: “Cô Sáu nói Thiển Thiển không được ăn kẹo.”
“Tại sao lại không cho cháu ăn?” Thẩm Thiên Trường hỏi.
“Bởi vì ăn kẹo sẽ làm sâu răng.” Lục Thiển Thiển nói rồi há miệng ra cho Thẩm Thiên Trường xem.
Quả nhiên Thẩm Thiên Trường nhìn thấy hai chiếc răng trong miệng cô bé đã bị sâu rồi, nhất thời không biết phải nói thế nào.
“Sâu răng đau lắm…” Giọng nói non nớt kèm theo một chút tủi thân.
Thẩm Thiên Trường còn chưa kịp trả lời thì đã liếc thấy một bóng người từ ngoài cửa đi vào. Cô ngẩng đầu nhìn, là Lục Chi Lộ, người đứng sau Lục Chi Y vào buổi tối hôm đó.
“Thiển Thiển, cô còn tưởng cháu chạy đi đâu, hóa ra cháu đang ở đây à?”
Lục Thiển Thiển nghe thấy giọng nói bèn quay người chạy về phía cô ấy: “Cô Sáu.”
Lục Chi Lộ xoa đầu Lục Thiển Thiển, hai người cùng đi đến xô pha, Thẩm Thiên Trường nhớ đến ngày hôm đó Lục Chi Cửu không hề có địch ý với Lục Chi Lộ bèn đứng dậy chào: “Chào chị Sáu, em là Thẩm Thiên Trường.”
Lục Chi Lộ cười dịu dàng, kéo Lục Thiển Thiển ngồi đối diện với Thẩm Thiên Trường: “Chào cô Thẩm.”
Hai người chào nhau xong, Thẩm Thiên Trường đang định ngồi xuống thì lại nghe thấy Lục Chi Lộ nói một câu: “Hôm nay anh ấy không đến.”
Thẩm Thiên Trường hơi nhướng mày, anh ấy, là chỉ Lục Chi Y sao?
Thẩm Thiên Trường cạn lời, cô có thể nói hôm nay Lục Chi Cửu cũng không đến không…
Lục Thiển Thiển cắn môi nhìn Thẩm Thiên Trường sau đó lặng lẽ kéo tay áo Lục Chi Lộ. Lục Chi Lộ hiểu ý cúi đầu, chỉ nghe thấy Lục Thiển Thiển ghé vào tai mình nói nhỏ: “Cô Sáu ơi, thím Chín tốt bụng lắm, có phải sau này cháu có thể đi tìm thím ấy chơi không?”
Lục Chi Lộ cười rồi nhéo mũi cô bé: “Vậy thì cháu phải hỏi thím ấy mới được.”
Lục Thiển Thiển lại nhìn Thẩm Thiên Trường với vẻ hơi xấu hổ, rồi lặng lẽ nói với Lục Chi Lộ: “Vậy hai người có thể đi ra bờ hồ chơi với cháu trước được không, cho cháu và thím ấy thân nhau hơn một chút.”
Lục Chi Lộ dở khóc dở cười, đúng là nhóc láu cá, còn biết cả chiêu thắt chặt mối quan hệ nữa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!