Chương 193 EM THÍCH ANH
Cẩm Viên.
Thẩm Thiên Trường ngồi trước bàn ăn nhìn Lục Chi Cửu đang ngồi bên cạnh mình, từ lúc vào cửa đến giờ, người đàn ông này vẫn chưa hề nói một câu nào.
Cô cố ý gắp một cái cánh gà bỏ vào bát của anh: “Cánh gà hôm nay rất ngon, Lục Chi Cửu, anh ăn thử xem.”
Lục Chi Cửu không ừ hử gì, chỉ lặng lẽ bỏ cánh gà sang một bên.
Thẩm Thiên Trường thấy thế, trong lòng cũng khó chịu đến cực điểm. Cô nhìn điện thoại, nửa tiếng trước cô gửi tin nhắn hỏi Tần Phong nhưng đến giờ vẫn chưa thấy Tần Phong nhắn lại.
Trong lúc Thẩm Thiên Trường vẫn còn đang suy nghĩ lung tung thì Lục Chi Cửu đã buông bát đũa đứng dậy đi lên tầng rồi.
Sau khi Lục Chi Cửu đi, Thẩm Thiên Trường ăn thêm vài miếng cũng không cảm thấy ngon miệng nên cũng buông đũa đi lên tầng.
Vú Trần nhìn theo bóng lưng của Thẩm Thiên Trường, bà thầm nghĩ, từ lúc về hai người trông có gì đó khang khác, chính xác là cậu Chín trông hơi khác, bởi vì hôm nay cậu Chín lạnh nhạt với cô Thẩm.
Thẩm Thiên Trường về phòng đi tắm rồi ngồi trước bàn xử lý số liệu, nhưng vẻ mặt lạnh lùng của Lục Chi Cửu cứ lởn vởn trong đầu cô, còn cả câu “Thẩm Thiên Trường, anh không muốn nhắc lại câu nói đó một lần nữa”. Rốt cuộc là câu nào đây? Có liên quan gì đến chuyện cô đưa năm triệu tệ cho nhà họ Thẩm?
Thẩm Thiên Trường nghĩ đến mức đau cả đầu, cô nhìn số liệu dày đặc trong bảng, bình thường cô có thể phân tích sau đó tổng kết lại một cách rõ ràng, nhưng hôm nay, đã hơn một tiếng rồi mà cô vẫn đang dừng ở trang thứ nhất.
Haiz, cô lại thở dài rồi đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Đi đến trước cửa phòng Lục Chi Cửu, không gõ cửa mà cứ thế vặn tay nắm cửa đi vào phòng.
Lục Chi Cửu đã tắm xong, anh mặc bộ quần áo mặc ở nhà ngồi trước bàn làm việc, lúc Thẩm Thiên Trường đẩy cửa đi vào, bàn tay đang lật tài liệu của anh rõ ràng hơi khựng lại.
Thẩm Thiên Trường ngồi xuống chiếc ghế còn lại cạnh bàn làm việc của Lục Chi Cửu, hai tay vịn vào thành ghế rồi nhìn Lục Chi Cửu: “Lục Chi Cửu, em đưa cho nhà họ Thẩm năm triệu tệ.”
Lục Chi Cửu như không nghe thấy, vẫn tiếp tục xem tài liệu trước mặt.
“Lục Chi Cửu, em ngốc quá, thật sự là em đã nghĩ nát óc rồi nhưng vẫn không biết tại sao anh lại giận, em biết là em đưa năm triệu tệ cho nhà họ Thẩm là hơi nhiều nhưng em vẫn có thể trả được mà…”
Vẫn trả được… có vẻ như Thẩm Thiên Trường đã nhớ lại rồi, cô vay Trần Tử Mặc năm triệu tệ!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!