Chương 153 MỘT MÓN QUÀ, MỘT NỤ HÔN
Hai người “giày vò” nhau một hồi xong xuôi Lục Chi Cửu mới chậm rãi rời giường, Thẩm Thiên Trường cũng bắt đầu trang điểm thay quần áo, bởi vì hôm nay phải đến nhà họ Lục thăm ông nội của Lục Chi Cửu.
Cô đã nói là cuối tuần nào cũng sẽ đến thăm nên thực hiện kế hoạch như đã định sẵn.
Lục Chi Cửu xuống tầng ăn sáng, mới ăn được vài miếng, anh phát hiện mùi vị không giống ngày thường.
“Cậu Chín, đây là đích thân cô Thẩm làm đấy.”
Nhìn dấu răng trên mặt Lục Chi Cửu, vú Trần âm thầm cảm thấy khó hiểu. Ban nãy cô Thẩm còn đặc biệt làm bữa sáng cho cậu Chín mà, sao mới đó đã cắn người ta ra nông nỗi này rồi?
“Ừm, rất ngon.” Lục Chi Cửu mở miệng.
Thấy Lục Chi Cửu không hề có biểu hiện của sự tức giận, vú Trần thầm nghĩ cậu Chín nhà mình cưng chiều cô Thẩm thật đấy.
Lúc Lục Chi Cửu trở về phòng, Thẩm Thiên Trường đang lục tủ quần áo. Thấy đống quần áo bị vứt ở trên giường, anh không khỏi nhíu mày: “Thẩm Thiên Trường, em đang làm gì thế?”
Thẩm Thiên Trường quay đầu lại nhìn anh: “Em đang tìm quần áo, hôm đó vội đi gặp ông của anh quá, hôm nay em phải để bản thân ở trong trạng thái tốt nhất mới được. Nhưng mà em hoang mang quá, không biết phải mặc cái nào đây.” Thẩm Thiên Trường bất lực nhìn đống quần áo ở trên giường.
Lục Chi Cửu nhìn vẻ mặt xoắn xuýt của cô rồi quay người đi ra ngoài. Lúc quay lại, trên tay anh có một hộp quà.
Thẩm Thiên Trường nhìn thấy hộp quà thì ngạc nhiên, Lục Chi Cửu còn mua quà cho cô nữa sao?
“Hôm đó anh đi ngang qua thấy nó rất hợp với em nên mua, em thử xem.”
Thẩm Thiên Trường vui vẻ nhận món quà, trước khi vào nhà tắm thay quần áo còn không quên hôn người đàn ông nào đó một cái.
Lục Chi Cửu đứng hình trước hành động của cô, cuối cùng khuôn mặt anh cũng tràn đầy ý cười, anh thầm tính toán, một món quà một nụ hôn? Vậy mười món quà, một trăm món quà thì sao đây?
Mấy phút sau, Thẩm Thiên Trường bước ra, đôi mắt của Lục Chi Cửu cũng sáng lên: “Rất đẹp, rất hợp với em.”