Chương 14 KHÔNG LẼ ĐÃ ĐẾN NHẦM HỒNG MÔN YẾN RỒI SAO?
Ba người ngồi xuống, Trần Tử Nhiễm gọi món theo sở thích của Thẩm Thiên Trường, thậm chí còn gọi thêm mấy chai rượu vang, cứ nghĩ đến chuyện tuần trước kiếm được món tiền lớn là cô nàng lại không nhịn được muốn ăn mừng.
Trần Tử Mặc nhìn Trần Tử Nhiễm, trong mắt tràn đầy sự cưng chiều. Đứa em gái này của anh ta là vậy, do được cưng chiều từ nhỏ nên đã hình thành tính cách đơn thuần thẳng thắn, mọi cảm xúc đều thể hiện hết lên mặt.
Mà Thẩm Thiên Trường đang ngồi cạnh cô ấy lúc này lại đang nhìn Trần Tử Nhiễm với ánh mắt dịu dàng, ánh mắt cô hiện lên một chút bất lực, nhưng lại có cả chút dịu dàng, còn có cả ngưỡng mộ nữa.
Trần Tử Mặc chắc chắn đó là ngưỡng mộ.
Rốt cuộc Thẩm Thiên Trường là người con gái như thế nào?
Ánh mắt của Trần Tử Mặc khẽ di chuyển, anh ta nhàn nhạt mở lời: “Hai người có kế hoạch gì dành cho Văn phòng tài chính Thiên Nhiên?”
Trần Tử Nhiễm bất ngờ bị hỏi nên sững người, sau đó trừng mắt với Trần Tử Mặc, còn có thể có kế hoạch gì nữa, đương nhiên là kiếm tiền rồi, kiếm càng nhiều tiền càng tốt!
Thẩm Thiên Trường ngồi bên cạnh âm thầm mỉm cười, thứ cô đang đợi chính là câu hỏi này, khi biết Trần Tử Mặc là nhà đầu tư, trong lòng cô còn hơi thấp thỏm bất an, sợ Trần Tử Mặc chỉ là đang lấy tiền cho Trần Tử Nhiễm chơi đùa chút thôi.
Cô bình tĩnh tiếp lời Trần Tử Mặc: “Tổng Giám đốc Trần, đúng là tôi có một vài kế hoạch.”
Trần Tử Mặc nhướng mày, bắt đầu cảm thấy có hứng thú: “Nói tôi nghe xem.”
Thẩm Thiên Trường ngồi thẳng người rồi cầm ly rượu vang lên uống một ngụm: “Kế hoạch của tôi đó là phát triển Văn phòng tài chính Thiên Nhiên trở thành một công ty tài chính chính quy, có thực lực, có năng lực. Hiện tại, chúng tôi có đầu tư một chút nhưng cũng chỉ đơn thuần là thử xem như thế nào thôi, hơn nữa mọi rủi ro đều nằm trong tay tôi, nhìn xa hơn, bất kể là với tôi hay là với Tổng Giám đốc Trần thì đều sẽ có lợi. Mọi khả năng đều có thể phát sinh trên sàn giao dịch tương lai, cho dù là đứng ở lầu cao vạn trượng thì vẫn có thể đổ sập xuống trong một sớm một chiều.”