Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

“Mà không chỉ anh, dù là Dung Vị hay gia đình vợ anh cũng sẽ được chiếu cố. Đây là đãi ngộ vô cùng tốt.” Trợ lý Bác tự tin nói. 

Hồ Cửu nhíu mày, nhìn trợ lý Bác một chút. 

“Tốt như thế sao các người không tìm người khác? Cứ phải là tôi?” Anh lạnh nhạt hỏi. 

Ánh mắt xoáy sâu vào người trợ lý Bác, làm cho anh ta có chút không tự nhiên. 

Anh ta cũng không thể nói là vì Hồ Cửu cùng người nhà Hồ Cửu giúp Hồ gia cùng cậu chủ Hồ Tiêu được. 

Dù sao Hồ gia cũng có thể kiếm người khác, chỉ là tình nghĩa cũ của ông Hồ với chị gái mới nhớ tới đứa cháu này. 

“Đây không phải vì cậu mang họ Hồ sao?” Trợ lý Bác cười giảng hòa. 

Hồ Cửu nghe trợ lý Bác nói vậy thì vô cùng khó chịu, đều mang họ Hồ sao? Vậy lúc anh bơ vơ, lúc bị người người chà đạp coi thường thì Hồ gia có nhớ tới có người thân mang họ Hồ này không? 

“Nếu là vậy tôi có thể đổi họ. Dù sao tôi cũng là kẻ không cha không mẹ, đổi một cái họ cũng không có gì khó” Anh vẫn bình thản tự rót nước, nhấp một ngụm rồi nói. 

Thái độ của Hồ Cửu làm cho Bác Tư Văn vô cùng bất ngờ, phải biết dù là làm công cho Hồ gia cũng có nhiều phúc lợi đáng kể, chứ đừng nói là người thân của Hồ gia. 

Đại gia tộc cần nhất là mặt mũi, vì vậy từng người ở gia tộc bọn họ dù là người làm công cũng sẽ được gia tộc dành cho một số đãi ngộ nhất định. 

Ví như dì Thẩm, chưa nói đến mức lương cao đáng mơ ước, mà ngay cả cháu của bà đang bị bệnh nặng hành hạ cũng đang được điều trị tại bệnh viện tầm trung của tỉnh. 

Không chỉ vậy, đứa bé còn được chăm sóc tốt hơn so với những người ở đó, ít nhất đó là phúc lợi lớn lao đổi với những người bình thường. 

“Anh Hồ, anh đừng bốc đồng. Anh nên cảm thấy vì cái họ này mà anh có được nhiều may mắn hơn người khác. Trợ lý Bác có chút mất kiên nhẫn. 

“Hồ Cửu, đừng hồ nháo. Con không biết gia tộc phương Bắc là gia tộc lớn sao? Dù một gia tộc bất kỳ nào cũng sẽ giúp con tốt hơn.” Lục Chỉ quả thật nhìn thấy chút ánh sáng hy vọng. 

Ít nhất ông cũng muốn con rể của mình có chút tiền đồ, Lục Thạc gánh vác cả gia đình đã cực khổ lắm rồi. 

Nếu Hồ Cửu quả thực là người Hồ gia phương Bắc thì đây là chuyện đáng vui mừng, như vậy tương lai của bọn họ không phải được đảm bảo rồi sao? 

“Cha có chuyện gì mà to tiếng vậy?” Lục Thạc từ trên đi xuống. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!