Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Chương 478: Nếu tiền đề cho âm mưu giết người này không tồn tại thì sao
Cô chỉ tay về biệt thự trước mặt, “Hiện tại Hướng Thu Vân có sống ở đây không?”
“Có, phòng tân hôn của chúng tôi.” Hạ Vũ Hào bất giác hay vô thức, nhấn mạnh chữ phòng tân hôn.( anh thật là ấu trĩ nhưng mà iem thích ạ🤣🤣)
Giang Hân Yên cắn môi thở dài nói: “Thật ra, em không muốn kiện Hướng Thu Vân. Chỉ cần Anh Vũ Hào dừng việc chữa trị chân cho cô ấy, để cô ấy xin lỗi em là được.”( oẹ 😏😏)
“Đừng phiền phức như vậy, Hướng Thu Vân rất thích khiêu vũ. Tôi thấy cô ấy buồn vì không thể nhảy được, tôi rất đau lòng.” Hạ Vũ Hào nói.
Giang Hân Yên sắc mặt cứng đờ, nhẹ giọng hỏi: “Anh Vũ Hào và Hướng Thu Vân quan hệ tốt như vậy, anh muốn nhìn cô ấy vào tù sao?”
“Ai nói là cô kiện, cô ấy sẽ phải ngồi tù?” Hạ Vũ Hào trên mặt có chút kinh ngạc.
“!” Câu này giống như một tiếng sấm rền, thổi bay Giang Hân Yên đầu óc trở nên trống rỗng, trong lòng hiện lên một cảm giác lo lắng sâu sắc.
Nhưng ngay sau đó, cô đã nén lại lo lắng, “Cố ý giết người, Hướng Thu Vân phải vào tù. Cá nhân em cho rằng một chân không là gì so với phần đời còn lại của một người.”
“Nếu tiền đề cho âm mưu giết người này không tồn tại thì sao?” Hạ Vũ Hào lạnh lùng nhìn cô.
Giang Hân Yên nhìn anh một cái, cũng không phân biệt được anh ta thật sự có chứng cứ hay là đang lừa gạt cô, nhưng cô đại khái nhớ lại vụ tai nạn xe hơi hai năm trước, cảm thấy tai nạn xe cộ này không có sai xót, anh đang lừa gạt cô. .
Cô khẽ thở dài, lông mày hằn lên vẻ chua xót, “Không phải Hướng Thu Vân nói cô ấy không gây tai nạn xe hơi, Anh Vũ Hào liền tin chứ? Bản ghi âm vụ tai nạn xe hơi năm đó vẫn ở trong tay em, bằng chứng vô cùng xác thực. Đây là một vấn đề chắc như đinh đóng cột. “( con trà xanh giả trân này, kinh tởm)
Câu sau giống như gợi ý điều gì đó.
“Tôi có tin hay không, hai năm trước cô không biết sao?” Hạ Vũ Hào thờ ơ nhìn cô.
Giang Hân Yên kiên định nhìn anh một cái, sau đó lắc đầu, cười nhạt nói: “Vì Anh Vũ Hào không quan tâm đến việc Hướng Thu Vân vào tù, nên em sẽ không nói nhiều nữa.”
Hạ Vũ Hào không nói gì.
“Em vốn dĩ coi Hướng Thu Vân là bạn, không muốn kiện cô ấy, nhưng cô ấy đã làm gì…” Giang Hân Yên khóe mắt đỏ lên, sau đó lau khóe mắt nói: “Xin lỗi Anh Vũ Hào, em không thể chịu nổi. “
Hạ Vũ Hào mỉm cười, “Vừa đúng, Tôi cũng thế.”