Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Tàn độc lương duyên (bản tự dịch)

Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp

Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế

Cùng đóng góp để nhóm dịch ra truyện nhanh và vào nhóm đọc nhiều hơn nhé:

Chương 215: Có là người coi trọng danh lợi? 

Nội dung chương có chứa hình ảnh

Hạ Vũ Hào hạ chân xuống, chống khuỷu tay lên bàn, hơi nghiêng người về phía trước. “Hân Yên, cô nghĩ thế nào?” Anh cười một tiếng, “Tôi giải quyết chuyện này như vậy có công bằng không?

“Chuyện này cũng không có gì to tát, hơn nữa ông nội em là người của công chúng, cho nên ông cũng không muốn đến đồn cảnh sát xử lý, sợ mấy tên phóng viên vô lương tâm biết chuyện mà đưa tin một số chuyện không trung thực để làm trò lố.” Giang Hân Yên cười gượng.

“Không sao.” Hạ Vũ Hào không nhìn ra vẻ xấu hổ của cô, nghiêm nghị nói: “Với Hạ gia, Giang gia và Lâm gia, sẽ không có phóng viên nào dám mạnh dạn đưa tin mấy chuyện không trung thực để kiếm mánh lới.”

Anh dừng lại, nhìn Giang Hân Yên đầy ẩn ý, "Nhưng nếu là sự thật, sẽ có đưa tin không, bao nhiêu người đưa tin, thật khó nói."

Im lặng.

Ba người phục vụ bước lên, đặt tôm và sushi lên bàn, nói một câu đã đem đủ đồ, rồi lặng lẽ lùi lại.

Người giúp việc thận trọng ngồi bên cạnh Giang Hân Yên, nghe xong hồi lâu mới bối rối, giờ phút này bọn họ im lặng, trong lòng có chút bồn chồn.

Cô đứng dậy đứng ở phía sau Giang Hân Yên cảm thấy khá hơn, nhưng trong tầm mắt của Hạ Vũ Hào, cô lại cảm thấy không ổn.

Hai người im lặng đối mặt với nhau một lúc, cuối cùng Giang Hân Yên mới phá lệ im lặng, "Lâm gia rất coi trọng huyết thống, dù cho Lâm tiểu thư dùng cách gì mang thai đứa nhỏ của ông nội, dù sao thì cũng là huyết mạch của Lâm gia, xin anh Vũ Hào thông cảm cho em. Để em đưa cô ấy đi. "

“Cô muốn đưa Lâm Tuyết Nghi đi, không phải là không thể.” Hạ Vũ Hào nói: “Quá trình chữa trị chân cho Hướng Thu Vân, tôi không muốn vì cô xuất hiện mà xảy ra chuyện gì.”

Giang Hân Yên sửng sốt một chút, chua xót nói: "Giết người đền mạng, thiếu nợ trả tiền chính là đạo lí hiển nhiên."

Cô nhìn xuống chân của mình, "Hướng Thu Vân hai năm trước không giết chết em, mà là làm gãy một chân của em, bây giờ anh nói muốn chữa trị cho Hướng Thu Vân, không nghĩ đối với em như vậy là quá bất công sao?"

Người giúp việc đã ở cùng Giang Hân Yên nhiều năm, nghe cũng có vẻ tức giận. "Hạ tổng, anh cùng nhà họ Giang quan hệ rất tốt. Anh làm chuyện này cho một kẻ giết người, có hơi quá đáng."

"Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, chuyện đúng sai năm đó, bản thân chúng ta tự biết rõ ràng." Hạ Vũ Hào nói, "Mà sau một thời gian nữa, cô có thể đứng lên trở lại, giống như người thường."

Anh nghĩ đến việc đối xử với cô theo cách của cô đối xử và ghi lại những lời nói của Hân Yên làm bằng chứng, nhưng cô rất thận trọng và chưa bao giờ trực tiếp nói rằng vụ tai nạn xe hơi năm đó là do cô thiết kế.

“Nhưng tôi không thể khiêu vũ nữa!” Giang Hân Yên cố nén nụ cười nơi khóe miệng, gằn từng chữ: “Xin lỗi anh Vũ Hào, cho dù tôi rộng lượng đến đâu, tôi cũng không thể thờ ơ với việc chữa trị chân cho Hướng Thu Vân."

Đồ ăn Nhật trên bàn trông ngon lành động lòng người, nhưng Hạ Vũ Hào hay Giang Hân Yên đều không có ý định ăn.

Hạ Vũ Hào ngoắc môi, nhưng trong mắt không có ý cười, "Vậy thì tôi chỉ có thể nói xin lỗi, Lâm Tuyết Nghi là người của Mộng Hương tôi, tôi không thể cứ giao nhân viên để làm một nửa kia của một ông già được. "

“Anh Vũ Hào đây là đang dọa em sao?” Giang Hân Yên ra sức cười, toàn thân căng cứng.

Hạ Vũ Hào nhẹ giọng nói: "Chỉ là nói thật."

Cuộc nói chuyện giữa hai người tưởng chừng như quen thuộc nhưng lại bị họ chủ động đem ra trao đổi.

Giang Hân Yên thân thể cứng đờ, sau đó cong môi, hơi hơi nắm chặt tay, nhẹ giọng nói: "Hôm nay em tìm anh hỏi thăm về Lâm Tuyết Nghi. Chỉ là do trưởng bối giao phó, cũng không phải là không cần. Nhưng nếu anh Vũ Hào không đáp ứng, em quá thương tâm có thể kiện Hướng Thu Vân để trút giận. ”

Hạ Vũ Hào ánh mắt tối sầm lại, trầm mặc ngồi xuống.

“Anh Vũ Hào là người khôn ngoan, cũng nên biết lựa chọn như thế nào.” Giang Hân Yên sắc mặt như thường chậm rãi nói.

“Thật sao?” Hạ Vũ Hào hơi nheo mắt lại.

Giang Hân Yên cười nói: "Ít nhất em nghĩ anh là người thông minh."

“Làm cho cô thất vọng rồi"

Hạ Vũ Hào liếc cô một cái, “Hiện tại tôi cho cô hai lựa chọn:

***

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên truyenazzmoi.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!