Chương 196
“Vãng, di nương tìm nô tỳ có việc gì ạ?”
Tiếng gạt tách trà nhẹ nhàng, trong phòng không ai nói chuyện.
Lát sau, giọng Đào di nương bình tĩnh vang lên: “Mai Châu này, ngươi theo hầu ta được mấy năm rồi nhỉ?”
“Hồi di nương, nô tỳ theo hầu di nương được năm năm rồi ạ- “Năm năm rồi à…thời gian trôi nhanh thật, năm nay ngươi cũng mười tám rồi.”
“Vâng”
“Ngươi theo hầu ta từ năm mười ba tuổi, cũng xem như là ta nhìn ngươi lớn lên.
Con người của ngươi trầm tĩnh, chăm chỉ, dung mạo cũng không kém.
Đợi đến tháng sau ngươi chuyển qua viện của nhị thiếu gia đi”
Trong phòng thoáng im lặng, lát sau, giọng Mai Châu chân chờ vang lên: “Vậy…Mai Thúy thì sao ạ?”
“Mai Thúy thì ta tự có tính toán riêng, ngươi qua chỗ nhị thiếu gia thì nhớ lấy bốn chữ “an phận thủ thường”, đợi sau này nhị thiếu phu nhân vào cửa, nếu sinh được con trai thì ta sẽ bảo Dương nhi nâng ngươi lên làm thiếp.
Tuy nhiên, điều tiên quyết là ngươi phải nhớ kỹ bốn chữ đó cho ta, ngươi hiểu chưa?”
“Vâng…
nô tỳ hiểu rõ”
“Tốt lắm, ngươi theo hầu ta từ nhỏ, chỉ cần giữ đúng bổn phận của mình thì ta sẽ không bạc đãi ngươi”
“Vâng…
Ở bên ngoài, Mai Thúy cúi gầm mặt, hai bàn tay run run trắng bệch, bóp chặt khay gỗ trong tay.
Vì phẫn nộ mà khuôn mặt trở nên vặn vẹo.
Mai! Châu! Ngươi giỏi lắm!! Mấy ngày tiếp theo, Mai Thúy giả bộ như ngày đó chưa hê nghe thấy điều gì, thái độ với Mai Châu và Đào di nương vẫn như trước.
Không hề khiến hai người kia nghi ngờ mảy may.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!