Chương 124
Hắn khép mắt lại, bắt đầu niệm kinh phật.
Ra chiến trường giết địch từ năm mười lăm tuổi, sát khí tích tụ trên người hắn ngày một nhiều, lâu dần sẽ mài mòn nhuệ khí, khiến tâm trí trở nên nóng nảy, sa vào giết chóc, dùng máu tươi để phát tiết sát khí, lúc này sẽ đánh mất bản thân.
Người Cố gia ở chiến trường luôn có những cách khác nhau để hòa hoãn, áp chế sát khí trong cơ thể.
Như cha hắn, chỉ cần nghe mẹ hắn đàn một khúc “Tĩnh Thủy’ thì sát khí nóng nảy sôi sục trong người sẽ chậm rãi bình ổn.
Đến khi hắn ra chiến trường, mấy năm đầu, mẹ vẫn đàn “Tĩnh Thủy”
cho hẳn nghe, nhưng càng về sau thì tác dụng lại càng nhỏ.
Mẹ hẳn đàn xong một khúc thì dừng lại, năm ấy hẳn mười chín, mẹ hắn còn chưa đến bốn mươi, phong tư vẫn còn nhưng thân thể đã sớm suy yếu.
Vương phi nhìn chàng thanh niên tuấn mỹ cương nghị, trên người hắn vẫn mặc khôi giáp màu bạc, đôi mày kiếm sắc bén, dung mạo thoáng nét non nớt nhưng khí thế trên người lại thành thục thâm trâm.
Chỉ mới ngày nào vẫn còn là một đứa bé nàng bế trên tay, nay đã là đại tướng quân thống lãnh thiên binh vạn mã.
Vương phi khẽ lắc đầu, kéo ra một nụ cười hiền từ: “A Viễn lớn rồi, sau này ta sẽ không đàn “Tĩnh Thủy”
nữa”
Cố Minh Viễn kinh ngạc mở to mắt: “Mẫu thân…
Vương phi nhìn đàn, bàn tay dịu dàng vuốt ve nó, đây là “Chu Bích Cầm, là tín vật định tình mà phu quân tặng cho nàng khi xưa: “A Viễn, ta giao Chu Bích cho con, sau này hãy tìm một người nguyện vì con mà đàn “Tĩnh Thủy”
Gió xuân tháng ba phất qua, vương phi vuốt đàn, ý cười yếu ớt: “Mẫu thân mật rồi…”
Sau đó Cố Minh Viễn theo lời mẹ lên chùa Thiên Tự, Vô Bi đại sư truyền cho hắn một bộ kinh phật có tác dụng thanh trừ sát khí.
Cứ mỗi một đoạn thời gian, khi cảm thấy sát khí trong người trở nên khó kiềm chế, hắn sẽ đến chùa Thiên Tự một thời gian.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!