Chương 478: Bữa tiệc hôn lễ
Cả một đêm tôi cũng không biết chính mình sao lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, đợi khi tôi lần nữa tỉnh lại, Lục Kính Đình đã về nhà rồi.
Tôi bàng hoàng ngồi dậy, nhìn Lục Kính Đình liền nghĩ tới chuyện hôm qua: “Tối hôm qua chuyện gì vậy?” có “Chuyện ở bến tàu” Lục Kính Đình ngồi xuống bên giường, đem tôi ôm vào lòng. “Bến tàu làm sao vậy, sao sốt rột như vậy?” Tôi ở trong lòng anh, bình thường những chuyện này sẽ không bao giờ hỏi, nhưng tối qua chuyện phát sinh quá đột ngột, cũng đã khiến tôi nảy lên tính hiếu kỳ. “Tối qua hàng hóa bị chặn đường đã bị người khác hoán đổi thành hàng không” Lục Kính Đình do dự một chút, nói cho tôi biết. “Ừm. Tôi gật đầu, điều này là bình thường, để tránh việc chủ khách hàng phát hiện ra quá sớm, thì sẽ thay thế bằng hàng giả và hàng rỗng: “Sau đó thì sao” “Vốn dĩ anh cho rằng chỉ đơn thuần là hàng rỗng, nhưng bên trong có b, trực tiếp kích nổ một nửa thuốc nổ của nhà kho, hàng hóa ở bến tàu Tiến Sòng đã hoàn toàn bị nổ tung” Lục Kính Đình nói, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, trong ánh mắt mang theo một chút tức giận, tôi chưa bao giờ thấy anh nghiêm túc như vậy. “Bến tàu Tiến Sòng?” Tôi hơi sửng sốt chút: “Tổn thất...
Tôi không có hỏi tiếp nữa, dù sao bến tàu Tiến Sòng xảy ra chuyện ở bên bờ phía Nam thậm chí được xem như là bến tàu lớn nhất, sự tổn thất này không cần nói cũng là rất nghiêm trọng. “Ông Đinh sao?” Thực ra câu hỏi này tôi cũng không nên hỏi, dù sao ở trước mặt Lục Kính Đình dám gây ra loại chuyện lớn này ngoại trừ ông Đinh, cùng không còn ai khác. “Ừm. Lục Kính Đình gật đầu: “Ông Đinh lần này động tĩnh quá lớn rồi." “Vậy anh định xử lý ông ta rồi sao?” Tôi hỏi một câu không thuyết phục, dù sao nền tảng của ông Đinh cũng rất vững chắc, Lục Kính Đình muốn động ông ta nhất định rất khó. “Đúng!” Lục Kính Đình trả lời một cách dứt khoát, hoàn toàn không có sự do dự nào, giống như sớm đã đưa ra quyết định vậy.
Tôi chỉ gật đầu, không có nói thêm, mà nép mình vào ngực của anh.
Lục Kính Đình cũng không có nói gì, mà chỉ đem tôi ôm càng chặt hơn.
Anh ở trong nhà chỉ ăn một bữa cơm chiều, thì lại đi xử lý tiếp chuyện rồi, tôi vốn dĩ muốn cùng đi với anh, nhưng anh nói quá bận khẳng định không kịp chăm sóc tôi, tôi cũng không kiên trì nữa.
Buổi chiều tôi ở nhà chăm sóc An Hào luôn cảm thấy trong lòng không yên, luôn hay nghĩ tới chuyện của Lục Kính Đình với ông Đinh, không biết Lục Kính Đình rốt cuộc dùng cách gì để đối phó với ông Đinh.
Trong bữa cơm tối, tôi nhận được một tin tức đặc biệt khó tin, đó chính là Dương Quốc Hưng cùng Đinh Mộng kết hôn, hơn nữa đã được ấn định là ngày mốt.
Tim của tôi run lên dữ dội, hôn lễ của bọn họ có chút quá đột ngột rồi, tôi nhất thời vẫn còn chưa tiếp thu nỗi.
Dù sao tôi nhớ là Dương Quốc Hưng không thích Đinh Mộng, không chừng lần kết hôn này cũng là có mục đích, dù sao hai hôm trước Lục Kính Đình muốn đối phó với ông Đinh, tám phần là cùng chuyện này có quan hệ. “Bọn họ đúng thật là muốn kết hôn sao? Đột ngột như vậy?” Tôi không dám tin ngược lại hỏi chị Vu một câu, cái tin tức này chính là chị Vu gọi điện đến báo cho tôi biết, chị ta vốn dĩ là hỏi tôi một chút về chuyện hàng hóa ở chợ đêm, vô ý hỏi đến chuyện kết hôn của Dương Quốc Hưng và Đinh Mộng. “Đụng vậy, Kính Đình chắc đoán là tình hình hỗn loạn ở bến tàu hai ngày nay quá nghiêm trọng rồi, chắc là không kịp nói cho em biết” Chị Vu trầm ngâm một chút: “Hơn nữa, ông Dương và bà Dương cũng đã chấp nhận Đinh Mộng, điều này càng là chứng mình suy đoán của chị. “Vậy địa điểm ở đâu, Golden Land sao?” Khi lễ đính hôn của Dương Quốc Hưng và Đinh Mộng là ở Golden Land, nếu mà kết hôn tám phần cũng là ở đó. “Không phải, lần này là ở trên tàu du thuyền sòng bạc của ông Đinh, tổ chức hôn lễ dưới nước, em cũng biết đó, với những người thân phận như bọn họ kết hôn, người đến tham gia hôn lễ đa số là có suy nghĩ riêng của chính mình, sao lại có thể không thừa dịp hôn lễ này mà đưa hàng hóa đi cơ chứ?” Chị Vu dùng lại: “Ông Đinh đem hôn lễ này tổ chức trên du thuyền khẳng định là muốn làm một cái giao dịch lớn” “Như vậy sao, cũng đúng thôi, ai mà khó tránh khỏi sự cám dỗ của tiền chứ?” Tôi không nhịn được cười một chút, đúng lúc An Hào bên kia đang khóc, tôi phải đi dỗ thằng bé, tóm lại ngày một sẽ gặp mặt thôi.” “Được, vậy cúp đây, đến lúc đó gặp." Chị Vu mỉm cười một tiếng, sau đó cúp điện thoại ,
Tôi đi đến cái nôi dỗ An Hào, phát hiện cậu bé là nước tiểu, mau chóng thay tã cho thằng bé, ba tháng nay tôi chăm sóc con cái càng ngày càng thành thục rồi, lúc mới bắt đầu Quyên Mai giúp tôi mới có thể thay tã, đến bây giờ thì tôi có thể tự thay được rồi, học rất nhanh. Thay tã xong, lại pha sữa cho An Hào, thằng bé chỉ có một mình ở trong nôi, không bao lâu liền ngủ rồi.
Ngay sau khi thằng bé ngủ, tôi lập tức trở nên chán ngắt, xem một chút phim truyền hình cảm thấy vô vị, trong suốt thời gian đó, tôi không nhịn được nhìn đồng hồ, tính toán xem Lục Kính Đình khi nào mới trở về.
Tuy nhiên, Lục Kính Đình cả một buổi tối để không có trở về, cho đến khi tôi thức dậy trên ghế số pha vào ngày hôm sau, cũng không thấy anh về.
Tôi thở dài, có chút lo lắng lại đau lòng anh, nhưng lại không có cách gì.
Tôi vốn dĩ cho rằng tối qua anh không trở về, nhất định là sẽ về, càng huống hồ ngày kia là buổi kết hôn của Dương Quốc Hưng và Đinh Mộng, anh khẳng định về cùng tôi sắp xếp hôn lễ cho Dương Quốc Hưng, tóm lại ở buổi trước khi kết hôn của Dương Quốc Hưng tôi chắc chắn sẽ gặp được anh ta.
Nhưng tôi làm sao cũng không ngờ, lần tiếp theo chúng tôi gặp nhau, vậy mà là ở trên du thuyền của hội trường kết hôn.
Và buổi sáng ngày kết hôn của Dương Quốc Hưng, tôi tỉnh dậy đã thấy một chiếc váy ở đầu giường.
Tôi cầm lấy bộ lễ phục bước ra khỏi phòng, Quyền Mai đã từ phòng bếp đi ra nói với tôi: “Chị Phương, chị nhìn thấy lễ phục chưa, là cậu ba Lục kêu thằng Đen đưa cho chị đó, còn nói khi chị tỉnh lại trang điểm một chút, thắng Đen sẽ đưa chị đi đến bữa tiệc của hôn lễ. “Được.” Nghe thấy lời cô ta nói xong, tôi trước hơi sửng sốt, sau đó gật đầu, liền đi đánh răng.
Khi đánh răng tim tôi làm cách nào cũng không bình tĩnh lại được, tôi không hiểu Lục Kính Đình bận đến mức nào nữa, vậy mà liền đến một cuộc điện thoại cũng không có.
Tắm rửa xong, tôi đi dỗ An Hào, sau đó mới bắt đầu trang điểm, tối nay là hôn lễ của Dương Quốc Hưng, nói thế nào, dù sao anh ta là anh trai tôi, nên hoằng tráng một chút. Ủng hộ team *chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Trang điểm xong, tôi đánh giá chiếc váy mà Lục Kính Đình đưa đến, đó là một chiếc váy hở lưng màu sâm panh, trên đó có một mặt dây chuyền với những viên kim cương nhỏ, tôi ở trong phòng không nhìn ra được gì, nhưng dưới ánh đèn những viên kim cương đó đều phát ra tia sáng mờ ảo, cộng thêm màu sâm panh đặc biệt tốt cho làn da của tôi, nhìn có vẻ người tôi trắng thêm vài phần.
Khi ra ngoài tôi dặn dò Quyền Mai chăm sóc An Hào thật tốt, sau đó mới lên xe thằng Đen, thằng Đen trực tiếp đưa tôi đến bến tàu, hôn lễ tổ chức ở trên du thuyền, khẳng định phải đi thuyền qua đó.
Khi xuống xe, tôi đã nhìn thấy Lục Kính Đình lần đầu sau khi hai ngày anh vắng bóng. “Qua đây.” Lục Kính Đình đứng ở bến tàu, vẫy tay về phía tôi, tôi có chút choáng váng không thể lý giải, không biết có phải là hai ngày nay không nhìn thấy anh nguyên nhân không, nhìn thấy anh tôi cảm thấy không thực tế cho lắm.
Tôi vững vàng đi tới trước mặt anh, anh duỗi tay ra ôm tôi vào lòng, tôi ngẩng đầu lên nhìn anh: “Hai ngày nay anh có mệt hay không” “Mệt” Lục Kính Đình để cằm lên đỉnh đầu tôi: “Có điều nhìn thấy em liền hết mệt rồi”
Tôi sững sờ, sau đó mỉm cười, mặt vô thức đỏ lên.
Chúng tôi ngồi thuyền đi đến địa điểm tổ chức trên du thuyền, bởi về nguyên nhân hôn lễ của Dương Quốc Hưng, có thêm đèn đường trên biển khiến cho biển thêm lung linh, hoàn toàn cảm giác không giống như ban đêm.
Còn chưa đến hội trường tôi đã nhìn thấy Dương Quốc Hưng và ông Dương, bọn họ đang tiếp đón khách, lúc này Đinh Mộng có lẽ đang ở phía sau khán đài, đợi là người phụ nữ đẹp nhất của cô ta.
Chúng tôi lên chiếc du thuyền, trực tiếp hướng phía hội trường đi, Dương Quốc Hưng nhìn thấy chúng tôi liền qua chào hỏi, mặc dù anh ta cười chào hỏi chúng tôi, nhưng ánh mắt lại rơi trên người Lục Kính Đình, với cái vẻ mặt đầy lo lắng.
Lục Kính Đình cũng hướng về phía anh ta cười gật đầu, sau đó vỗ vỗ lên vai anh ta: “Hôm nay tôi tới đây để chung vui cùng người anh em của mình, nhất định phải trăm năm hạnh phúc. “Được, ha ha, cảm ơn người anh em. Dương Quốc Hưng đánh cú đấm nhẹ vào trên người Lục Kính Đình.
Lục Kính Đình vỗ vỗ vai anh, ở bên tai anh ta thì thầm nói vài câu, tôi không nghe thấy rõ lắm, hình như là chuẩn bị hành động thì phải.
Dù sao mục đích của buổi hôn lễ này là muốn đối phó ông Đinh, bọn họ nói như vậy cũng không có gì là lạ.
Lục Kính Đình lại cùng với ông Dương nói vài câu đơn giản, sau đó mới dẫn tôi vào trong hội trường.
Ánh đèn ở hội trường rất sáng đến mức phù hợp với chiếc váy của tôi đang mặc, có lẽ là chiếc váy của tôi quá bắt mắt, những người phu nhân khác đều nhìn về phía tôi.
Tôi có chút căng thẳng, nhưng vẫn nắm lấy cánh tay của Lục Kính Đình giả vờ bình tĩnh, đa số những phu nhân ở đây đều không quen biết nhiều, dù sao cũng đều là bạn của nhà họ Dương và nhà họ Đinh, cho dù là gặp qua cũng là ở bữa tiệc một trăm ngày của con thấy một hai lần, tôi không quen biết cũng rất bình thường.
Giống như những bữa tiệc khác, Lục Kính Đình vừa bước vào thì có rất nhiều giám đốc và doanh