Chương 972
Lòng trung thành này, có thể lật ngược đất trời Có nhiều người trung thành với anh đến bảo vệ anh như vậy, Cao Phong làm sao có thể suy nghĩ tới chuyện lớn không thành?
Theo như lời Cao Phong nói, không biết sau cùng sẽ có kết quả như thế nào, mới có thể xứng đáng với sự trung thành và sự trả giá của nhiều người như vậy.
Nhưng Cao Phong có thể hiểu được, anh, tuyệt đối sẽ không làm cho những người này phải thất vọng.
“Nếu có thể không bị người khác phát hiện, vậy gọi bọn họ tới đây đi!”
“Anh cũng muốn, xem bọn họ thế nào.” Cao Phong trầm mặc hồi lâu nói.
“Vâng! Anh Phong, chuyện này cứ giao cho em.” Lúc này Khúc Đại Minh lập tức gật đầu đồng ý.
“Còn có, Anh Phong, chỗ này có ba mươi lăm tỷ, là tài khoản của người bên ngoài mở.”
“Em biết kế tiếp khẳng định anh cũng đã có tính toán, hội này không có tiền không được, anh cứ cầm lấy rồi yên xã tâm dùng đi.” Khúc Đại Minh lại đưa ra một tờ chi phiếu.
“Cậu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?” Cao Phong có chút kinh ngạc.
Tuy biết rằng đó phòng tập thể hình Phong Minh, tuy bề ngoài thì Khúc Đại Minh là ông chủ của nơi đó. Nhưng về vấn đề tiền tài của nơi này, anh ta chưa bao giờ đụng tới, đều là để cho người tài vụ mà Lâm Vạn Quân an bài tới quản lý.
Trong tay anh ta cho dù có tiền, cũng sẽ không thể có nhiều như vậy được.
Có thể xây dựng lên phòng tập thể hình Phong Minh này, chắc hẳn đã là quá sức với Khúc Đại Minh rồi.
“Trong này, có cả số tiền lương mà lúc trước anh phát cho em!”
“Cho nên có thể nói, bây giờ em vẫn đang làm công ăn lương vì Anh Phong đó, ha ha.” Khúc Đại Minh cười nói. Cao Phong hơi hơi sửng sốt, nhớ tới chuyện này.
Khi Khúc Đại Minh cùng mẹ và em gái của mình đi tới thành phố Hà Nội.
Anh đã để một căn biệt thự trong khu dân cư Đông Phương cho bọn họ, không những vậy còn trả cho Khúc Đại Minh số tiền lương rất cao, đại khái rơi vào khoảng cả trăm triệu.
“Nhưng cho dù có thể cũng không thể nhiều như vậy được……” Cao Phong hỏi.
“Còn có cả tiền Lâm Vạn Quân đưa cho em để xây dựng nơi này, còn có, trước khi em đi, em đã bán căn biệt thự trong khu dân cư Đông Phương đi rồi.” Ngữ khí của Khúc Đại Minh có chút trầm thấp.
Nhưng dù sao căn biệt thự kia cũng là Cao Phong cho anh ta, anh ta thật sự không muốn bán đi.
“Đó là anh tặng nhà tân hôn cho cậu!” Cao Phong có chút không biết phải nói thế nào. Anh Phong cũng không ở tại đó, em làm sao còn có tâm tình kết hôn Khúc Đại Minh trầm mặc mất một hồi, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên.
Cao Phong bình tĩnh nhìn Khúc Đại Minh vài giây, nói: “Đợi sau khi chúng ta trở về thành phố Hà Nội, về việc chọn nơi ở, bất luận là biệt thự ở khu dân cư Đông Phương, hay là ở khu dân cư cao cấp Thiên, lúc đó sẽ để tùy ý cậu “Hic, hic, vâng!” Khúc Đại Minh khẽ gật đầu đáp ứng.
Hai người lại nói chuyện thêm một lúc nữa, Cao Phong đem hết toàn bộ kế hoạch trong thời gian này của mình ra, sau đó toàn bộ giao cho Khúc Đại Minh đi làm.
Khúc Đại Minh đương nhiên sẽ nhanh chóng đồng ý, căn bản là mặc kệ chuyện đó là to hay nhỏ, dễ dàng hay khó khăn tới Sau đó, hai người trực tiếp tách ra, để tránh cho nhiều người chú ý tới.
Lái xe chạy ở trên đường, tâm tình hôm nay của Cao Phong rất tốt. Có thể gặp lại được Khúc Đại Minh, cuối cùng cũng có thể giúp anh gác lại lo lắng trong lòng, tìm lại được sức lực của bản thân.
Vũ Hoàng Lê, suy cho cùng cũng không phải là người mà anh có thể hoàn toàn tin tưởng một trăm phần trăm.
Cho nên có rất nhiều chuyện muốn làm, Cao Phong đều không biết phải làm tiếp như thế nào. Mà đối mặt với Khúc Đại Minh, anh hoàn toàn không có loại băn khoăn này, bọn họ chính là thế thế của Cao Phong, là những trợ thủ đắc lực nhất của anh.