Chương 919
Bên khung cửa sổ, trăng đã lên cao, bầu trời đầy sao. Trăng có khi mở, có khi tỏ, có khi tròn có khi khuyết, giống như đời người vậy biết bao nhiêu thăng trầm buồn vui. Và cả bầu trời đầy sao này nữa, giống như đại diện cho cuộc đời của mỗi con người, có ngôi sao tỏa sáng rực rỡ, nhưng lại có những ngôi sao rất mờ nhạt. Có điều cho dù tỏa sáng hay mờ nhạt, thì cũng là sự tồn tại duy nhất trên bầu trời xanh thăm thẩm đó.
Cùng một khoảng thời gian nhưng lại không cùng một địa điểm, có một số chuyện không giống nhau cũng đang song song diễn ra. Ánh trăng chiếu xuống khu quy hoạch của thành phố Hải Phòng, ngoại trừ những âm thanh ồn ào của các công trường đang thi công truyền đến, chỉ nghe được một màn đêm yên tĩnh.
Lướt qua thành phố Hải Đông rồi lướt qua thêm hai thành phố nữa, sẽ hiện ra trước mắt một thị trấn nhỏ rất sầm uất, náo nhiệt. Mặc dù thành phố Hà Nội không lớn lắm, nhưng lại có một sức hấp dẫn rất riêng.
Tại đây có nhiều câu chuyện rất ly kỳ đã được dựng lên. Lúc này đã chín giờ đêm.
Tại tầng cao nhất của khu dân cư cao cấp Bồng Thiên ở Hà Nội.
Từ khi Cao Phong rời khỏi đó, liên minh Đế Phong đã tan vỡ, cả khi dân cư cao cấp Bồng Thiên đều không có ai ở.
Giống như một ngọn núi hoang tàn.
Chỉ có ngôi biệt thự nguy nga tráng lệ dường như đang âm thầm kể lại vẻ huy hoàng ban đầu của nó.
Lúc này, trong một căn phòng ở biệt thự tầng cao nhất. Một cô gái nhỏ nhắn đang có mình ngồi dưới đất, đôi mắt đờ đẫn nhìn một tấm ảnh trước mặt.
Cô ngơ ngác chăm chú nhìn bức ảnh, trông rất ngu ngốc, hốc mắt vẫn còn chút sưng đỏ.
Cô gái nhỏ nhắn và đáng yêu này là anh họ của Cao Phong, Cao Tử Hàn. Căn phòng này là nơi mà Cao Phong đã ở lúc đầu. Bức ảnh trên tay Cao Tử Hàn có hai người.
Một người là Cao Phong, và người còn lại có vóc dáng rất nhỏ nhắn, trong tay cầm một cái kéo giơ lên đó chính là Cao Tử Hàn.
Phía sau là một rừng hoa lớn.
Rừng hoa vẫn còn đó, nhưng người đã không còn nữa rồi.
“Anh Kình Thiên ơi, tại sao, tại sao anh lại bỏ Tử Hàn? Sao anh có thể nhẫn tâm như vậy chứ?”
Cao Tử Hàn nhìn vào bức ảnh tư lẩm bẩm một mình, nước mắt lại trực trào.
“Tách tách! Tách tách!”
Giọt nước mắt như sợi chỉ đứt rơi xuống tấm ảnh.
Cao Tử Hàn vội vàng vươn bàn tay nhỏ bé, lấy góc áo mà cẩn thận từng li từng tỉ lau đi những giọt nước mắt đã rơi xuống bức ảnh, cô sợ sẽ làm hỏng nó “Anh Kinh Thiên, bọn họ không nói cho anh biết, bọn họ đều gạt Tử Hàn, nói không đúng cho Tử Hàn nghe.“
“Bọn họ đã biết điều đó từ rất lâu trước đây, nhưng vẫn giấu anh, giấu anh…”
Cao Tử Hàn càng lau, nước mắt càng chảy nhanh hơn, rốt cuộc cũng không dừng lại được, hai vai run lên, bật khóc nghẹn ngào trong căn phòng đó.
Ba tháng trước.
Tin tức về cái chết của Cao Phong đã sớm đến tại của nhà họ Cao ở Đà Nẵng Dù sao thủ đoạn của nhà họ Cao, cùng với con đường thu thập những thông tin này có thể so sánh với các thế lực bình thường.
Cao Kình Thiên chết, cả nhà họ Cao đều bị chấn động.
Nói thế nào đi nữa, thì bây giờ Cao Kình Thiên là người thừa kế duy nhất của gia đình họ Cao và được tạm thời xác định sẽ trở thành người đứng đầu của nhà họ Cao.
Giờ lâm vào cảnh thê thảm như vậy, coi như nhà họ Cao có chú ý đến thể diện đi nữa thì cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
Sau khi biết tin, chỉ trong vòng hai tiếng đồng hồ, nhà họ Cao điều tra ra được thế lực của những người mang áo đen.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!