Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (Truyện tác giả: Nhật Đồng)

Chương 914

Dư Văn Cường chậm rãi đến trước mặt Trương Đại Hải, nửa người trên hai ngả về phía trước, anh nhìn xuống Đại Hải đang quỳ rạp dưới đất.

“Anh.. anh Cường, em… em không em không có ý Trương Đại Hải còn đang run lên bần bật, ngay cả nói chuyện cũng run rẩy, mãi không thành câu.

Cho dù Dư Văn Cường đã rửa tay gác kiếm rồi, nhưng chỉ cần anh ta vung tay lên thôi thì không biết sẽ có bao nhiều lão đại của vùng này sẽ đứng ra đi theo sau lưng của Dư Văn Cường làm một đàn em của anh.

Đây chính là uy tín, mị lực của một đại ca lâu năm trong giới giang hồ!

Nhìn xem, Trương Đại Hải ngày nay có trâu bò không! Nhất định rất trâu bò, đại ca của cả một vùng cơ mà, phía sau có không biết bao tên đàn em đi theo gã.

Nhưng năm đó, anh ta cũng chỉ là thuộc hạ của Dư Văn Cường thôi, không phải nói là thuộc hạ của thuộc hạ của Dư Văn Cường, ngay cả tư cách để xách giày cho anh cũng không có.

“Vậy cậu có ý gì đây?” Vẻ mặt Dư Văn Cường không chút thay đổi nào nhìn về phải gã ta.

Trong lòng Trương Đại Hải đang vô cùng hoảng loạn, có ai có thể nói cho gã biết, tại sao Dư Văn Cường lại đột nhiên trở về được không?

Còn nữa, tại sao gã lại xui xẻo đến mức trêu đúng ngay người này, nếu biết trước Dư Văn Cường ở đây thì dù có đánh chết gã thi gã cũng không có gan chạy sang bên này tìm chết như vậy, mấy lời nói kia tuyết đối dù có cạy mồm gã cũng không dám thốt ra.

“Anh Cường, em sai rồi! Em tự vả miệng!” mày đều vả miệng ngay. Trương Đại Hải ngẩng đầu cầu xin Dư Văn Cường rồi quay đầu nói với đàn em.

Tiếp sau đó, gã ta đúng là giơ tay tự vả mình thật mạnh, còn vả không ngừng.

Sau người gã, hơn hai mươi tên đàn em cũng không dám chậm trễ, không do dự mà liên tục và mạnh vào miệng mình.

Mấy người này lăn lộn trong giang hồ, đương nhiên biết Dư Văn Cường là ai. Dù hiện tại Dư Văn Cường đã rửa tay gác kiếm, không lẫn lộn trên giang hồ nữa nhưng lời của anh ta nói vẫn không có kẻ nào can đảm mà làm trái.

Vậy nên, trong phòng bắt đầu vàng lên từng tiếng bôm bốp của đám người tự vả mặt.

Từng tiếng từng tiếng vang lên như thể trong phòng có thật nhiều muỗi.

Dư Văn Cường chỉ nhìn bọn họ mà không nói lời nào, nhưng chỉ vậy cũng khiến bọn họ không dám nghỉ tay lại.

Thử ngầm lại những thủ đoạn thời đó của Dư Văn Cường thôi thì bọn họ cũng tự đánh bản thân mình mạnh hơn, không dám nương tay chút nào, rất sợ làm không nghiêm túc sẽ bị nếm thử những thủ đoạn như ngày trước.

“Cậu đi đến Dư Văn Cường cũng không nhìn bọn họ nữa mà đi đến chỗ Cao Phong và Vũ Hoàng Lê, sau đó anh lại ngoắc tay gọi Trương Đại Hải tới.

Được lệnh của anh thì Trương Đại Hải mới dám dừng tay lại, nhưng vẫn không dám đứng lên mà dùng đầu gối bò đến trước mặt Cao Phong và Vũ Hoàng Lê.

“Nhớ kỹ hai người này” Dư Văn Cường nhàn nhạt nói.

Trương Đại Hải nghe vậy vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, trong lòng có chút sợ hãi, kiêng đề mà đánh giá hai người Cao Phong và Vũ Hoàng Lê.

“Cậu bị cận thị nhẹ phải không? Mau đến gần mà nhìn kỹ đi!” Dư Văn Cường lạnh giọng nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!