Chương 897
Lúc này Mao Quang Phi cũng không thèm để ý đến họ nữa, vội vàng theo bước quản lý Trung để bước lại gần.
Ba chiếc xe màu đen từ từ dừng lại, từ hai chiếc xe trước và sau bước ra tám tên vệ sĩ mặc áo đen.
Cả tám người đều mặc một bộ vest màu đen, trên mặt đeo một chiếc kính râm, thân thể vạm vỡ cường tráng.
Sau khi họ xuống xe, lập tức vây quanh chiếc xe Benz ở giữa.
Từ trên chiếc xe đó, đi xuống một thanh niên chỉ hơn ba mươi tuổi, dáng người còn cường tráng hơn đảm vệ sĩ.
Dù đã có lớp quần áo bên trên cũng không thể che lấp được cơ bắp mạnh mẽ và sức mạnh của người đó.
“Anh Cường? Anh, anh…”
Đột nhiên Trường Quyền hô lên một tiếng, bày ra vẻ mặt kinh ngạc.
Gã thường xuyên lăn lộn ở nơi này, những người gã hay tiếp xúc cũng chỉ là dạng long ngư hỗn tạp, tam giáo cửu lưu.
Nhưng ở nơi này, nếu nhắc đến người có tiếng tăm nhất thì không thể không kể đến Dư Văn Cường.
Trước đây Trương Quyền chỉ tình cờ nhìn thấy Dư Văn Cường từ phía xa được mấy lần, không ngờ bây giờ lại được nhìn gần tận mắt như vậy.
Rất nhiều công nhân bản địa cũng cực kỳ kinh ngạc.
Dù sao thì Dư Văn Cường cũng rất nổi danh ở nơi này.
Hồi trước, khi chốn này chưa được khai thác thì mọi thứ đều rất loạn, Dư Văn Cường bèn tập hợp mấy anh em thành một bang phái, chính thức thành danh.
Hiện giờ, theo sự phát triển của xã hội, hoàn cảnh cũng dần tốt lên rồi, Dư Văn Cường mới bắt đầu tẩy trắng.
Mãi đến nửa năm trước thì đã thực sự rút lui.
Nhưng ai cũng biết, đây chỉ là để ứng phó mà thôi! Chỉ cần Dư Văn Cường muốn thì lúc nào cũng có thể triệu tập lại các anh em ngày trước.
“Cậu là?” Dư Văn Cường liếc nhìn Trương Quyền một chút.
Chưa đợi Trương Quyền trả lời, Dư Văn Cường đã khoát tay, nói: “Bây giờ tôi làm việc cho tổng giám đốc Vương.”
Một câu đã giải thích rõ mọi chuyện.
Lời này vừa ra, cả đám người lập tức cảm thấy kính sợ thêm đối với vị này.
Ngay cả dạng người như Dư Văn Cường đều có thể thu phục được, người đó thực sự không thể coi thường!
Sau khi Dư Văn Cường nói xong, đích thân mở cửa xe ra, hơi cúi người nghênh đón.
“Bop!”
Một bàn chân đi giày da cá sấu giẫm lên đất, sau đó là một người đàn ông trung niên xuất hiện.
Người đó mặc một bộ vest được may đo riêng, cực kỳ vừa vặn, khí chất trên người thuộc về những người thành đạt.
Người đó giơ tay lên vuốt vuốt cổ áo, chiếc đồng hồ Patek Philippe sáng lấp lánh.
Đồng hồ bạch kim 18K khảm kim cương, đồng hồ Patek Philippe TWENTY đời bốn, chỉ một chiếc đồng hồ này đã có giá trị hơn bảy tỉ đồng.
“Tổng giám đốc Vương!”
“Tổng giám đốc vất vả rồi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!