Chương 849
Nếu như không phải vì tiền để trang trải cuộc sống của hai người, thì Kim Tuyết Mai thật sự không hề muốn rời khỏi Cao Phong một giây phút nào.
Hứa Viễn Nam đứng ở trước cửa nhà hàng, nhìn dáng người thướt tha xinh đẹp của Kim Tuyết Mai, từ sâu trong đáy mắt toát lên ý nghĩ chiếm hữu cô mãnh liệt.
“Đúng là một bảo bối tuyệt đẹp! Nếu như tôi không cướp được cô về tay, thì tôi đúng là kẻ thất bại!”
Hứa Viễn Nam đưa tay lên xoa xoa cằm, không nhịn được mà cười ha ha ra tiếng.
Ông ta hiểu rõ, ông ta phải thả con săn sắt rồi mới bắt được con cá rô, cũng biết là nếu quá nôn nóng thì sẽ hỏng việc, cho nên ông ta đã chuẩn bị tâm lý, từ từ câu lấy con các lớn là Kim Tuyết Mai.
Chuyện đầu tiên mà Kim Tuyết Mai làm sau khi rời nhà hàng chính là đi mua chiếc xe đua đồ chơi điều khiển từ xa mà Cao Phong thích nhất mang về cho cậu bé.
Sau đó, mang trong mình tâm trạng thoải mái và vui sướng, Kim Tuyết Mai nhanh chân đi về nhà mình.
Vừa mới về gần tới nhà, cô chợt nghe thấy trong sân vọng ra tiếng nói chuyện phiếm của một nhóm người.
Mà trong cuộc nói chuyện của mấy người phụ nữ còn nhắc đến tên Kim Tuyết Mai.
Bước chân của Kim Tuyết Mai khựng lại, cô im lặng không một tiếng động đứng ở ngoài cổng, lẳng lặng nghe.
“Ôi giời, hôm nay cháu của tôi lại làm vỡ một cái bát rồi, lát nữa cái đứa Kim Tuyết Mai kia về nhà, tôi phải đi tìm nó để đòi bồi thường lại mới được!”
“Ha ha, bà Thu à, cháu trai của bà làm vỡ cái bát, sao bà lại đi tìm người khác để đòi người ta bồi thường cho chứ? Kim Tuyết Mai kia cũng không nợ nần gì bà mà “Ui, bà còn nói gì tôi? Mấy chậu hoa bà trồng trước cửa nhà, không phải là do mấy đứa trẻ con trong nhà bà nhổ sao? Không phải là bà cũng làm to chuyện lên, rồi đẩy lên người thằng nhóc em của nó sao?”
“Bà Thu, bà nhìn bà đi, bà có nhìn thấy thì cũng đừng nói to như thế chứ! Mà nói đi cũng phải nói lại, mấy chậu hoa này của nhà tôi cũng cũ rồi, lát nữa tôi sẽ đập vỡ bình hoa, rồi chờ nó về thì bảo là do em trai nó ngã, xô vỡ chậu hoa của tôi.”
Mấy người bọn họ cứ cười nói không ngừng, nghe giọng điệu của bọn họ, dường như bọn họ làm việc như vậy là vô cùng đáng tự hào.
Mặc dù không có gì là tuyệt đối, nhưng mà nói môi trường tồi tệ không thể tạo ra con người tốt cũng vẫn luôn có lý.
Ở một khu dân cư mà kinh tế trì trệ không phát triển được như thế này, hai chữ “chất phác” thật sự chẳng dính dáng một chút nào đến những người đang sống ở đây. Kim Tuyết Mai đẩy cánh cổng ra, gương mặt có vẻ khó coi, đi vào trong.
Đám phụ nữ kia sững sờ, vội vàng ho khan một cái, ngăn cản người bên cạnh không cho phép nói tiếp. Bọn họ không thể ngờ là hôm nay Kim Tuyết Mai lại tan tầm về sớm như vậy.
Tuy nói là bọn họ biết, coi như Kim Tuyết Mai cũng biết, thì cô cũng không thể bắt bọn họ làm gì được cả, cho nên bọn họ tuyệt đối không cảm thấy sợ hãi.
Nhưng khi đang tính toán người khác mà lại bị người khác nghe được như thế này, dù sao cũng khiến cho bọn họ cảm thấy lúng túng, thế nên cả đám người đột nhiên trở nên im lặng.
Kim Tuyết Mai đi vào trong sân chung, chỉ im lặng không nói một lời, cầm đồ chơi mà mình mua cho Cao Phong đi vào nhà.
Cho dù biết bọn họ vu oan cho Cao Phong, nhưng vì không muốn gây chuyện thị phi nên Kim Tuyết Mai chỉ có thể nhẫn nhịn.
Chỉ là, trong lòng Kim Tuyết Mai cảm thấy rất khó chịu. Thì ra là trước kia, cô chỉ toàn hiểu lầm Cao Phong.
Trước kia, chỉ cần mỗi lần có ai đó đến tìm Kim Tuyết Mai để cáo trạng, thì bọn họ cũng mang theo suy nghĩ muốn Kim Tuyết Mai phải bồi thường.
Kim Tuyết Mai sẽ lại nhắc nhở Cao Phong, muốn Cao Phong phải ngoan ngoãn, không nên đi phá hoại đồ đạc của nhà người khác.
Lúc ấy Cao Phong nói rằng anh không làm thế, nhưng Kim Tuyết Mai vẫn không chịu tin.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!