Chương 847
“Tổng giám đốc Nam, tôi muốn ứng trước một ít tiền lương tháng sau. Tôi có chuyện đột xuất cần dùng tiền gấp.” Kim Tuyết Mai nhẹ giọng giải thích.
“Ứng trước tiền lương?” Hứa Viễn Nam nghe vậy thì sững sờ, sau đó khóe miệng cong lên, lộ ra một nụ cười sâu xa.
“Đúng vậy, tôi muốn ứng trước một tháng tiền lương.
Nếu không thì nửa tháng cũng được.” Kim Tuyết Mai nhìn về phía Hứa Viễn Nam. Hứa Viễn Nam không không vội nói chuyện mà lấy một điều thuốc ra đốt, không coi ai ra gì, phả rất nhiều khói.
Kim Tuyết Mai nhìn Hứa Viễn Nam mấy giây, sau đó nhìn sang chỗ khác.
Cùng là hút thuốc, dáng vẻ Cao Phong hút thuốc nhìn thế nào cũng thấy đẹp. Còn tên Hứa Viễn Nam này thì cứ như một tên nghiện mấy chục năm.
“Nếu như không được thì tôi nghĩ cách khác vậy.” Kim Tuyết Mai thấy Hứa Viễn Nam nãy giờ không nói gì bèn đứng lên, chuẩn bị rời khỏi phòng làm việc.
“Ai. Tuyết Mai, cô cứ ngồi trước đi.” Hứa Viễn Nam vội vàng ngăn Kim Tuyết Mai lại, không cho Kim Tuyết Mai rời đi.
“Tổng giám đốc Nam, nếu khó xử cho ông thì thôi.” Kim Tuyết Mai nói giọng bình tĩnh.
“Không khó xử không khó xử, không phải chỉ là tiền thôi sao. Cô còn không hiểu Hứa Viễn Nam tôi à. Xưa giờ tôi không hề quan trọng chuyện tiền bạc.”
“Cô cũng không cần phải ứng lương. Nếu cô thiếu tiền thì hãy suy nghĩ về đề nghị của tôi, làm trợ lý cho tôi, một tháng tôi trả cho cô bốn mươi hai triệu”
“Cô cũng không phải làm gì nhiều. Khi rảnh thì đi gặp khách hàng với tôi, quét dọn phòng làm việc của tôi là được.” Trong mắt Hứa Viễn Nam hiện ra vẻ sâu xa, làm bộ như không có gì nói.
Vừa nói, Hứa Viễn Nam vừa vuốt ve chiếc nhẫn vàng rất lớn trên tay.
Nếu như là quá khứ thì chắc chắn Kim Tuyết Mai sẽ từ chối ngay.
Nhưng sau khi trải qua chuyện tối ngày hôm qua, Kim Tuyết Mai hơi muốn đồng ý.
“Chỉ đi gặp khách hàng thôi à? Tổng giám đốc Nam, ông biết tôi là người như thế nào rồi đấy.”
Trong lòng Kim Tuyết Mai than nhẹ một tiếng, vẫn nói một câu như vậy.
Cô cũng không phải là một người phụ nữ ngây thơ không biết chuyện đời. Thật ra cô hoàn toàn biết Hứa Viễn Nam có ý định gì.
Nhưng vì tiền, cô chỉ có thể đồng ý.
Nếu chỉ là đi gặp khách thôi thì cô cũng có thể chấp nhận.
Nhưng dù có như thế nào, cô sẽ không làm chuyện gì có lỗi với Cao Phong.
Đó là ranh giới cuối cùng.
“Đương nhiên là chỉ đi gặp đối tác làm ăn thôi, chẳng lẽ cô sợ tôi ăn cô à?”
Hứa Viễn Nam vừa cười vừa đưa tay mở ví ra, lấy ra xấp tiền mặt.
“Tôi biết cô thiếu tiền, cho nên tôi sẽ cho cô ứng trước ít tiền lương. Một tháng tôi sẽ cho cô bốn mươi lăm triệu, đây là năm triệu đồng, cô cầm lấy dùng trước đi.”
“Chút nữa, cô theo tôi đi gặp khách hộ, sau đó cô có thể cầm số tiền này đi.”
Hứa Viễn Nam nói xong, đưa tay đặt xấp tiền năm triệu đồng lên trên bàn.
Kim Tuyết Mai đứng ở trong văn phòng, mắt nhìn xấp tiền năm triệu đồng đó, hơi cắn răng.
Dù trong lòng cô đã quyết định, nhưng đến lúc phải lựa chọn thật, cô vẫn cảm thấy hơi do dự.
Dù Hứa Viễn Nam nói không cần cô phải làm gì, chỉ đi gặp khách thôi, nhưng Kim Tuyết Mai vẫn cảm thấy, như vậy vẫn sẽ chưa đủ với Cao Phong.
Nhưng tiền còn có thể làm cho anh hùng phải rung động.
Huống chi, Kim Tuyết Mai không phải là anh hùng. Cô chỉ là một người phụ nữ yếu đuối nhu nhược.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!