Chương 834
Bên trong toa tàu.
Kim Tuyết Mai cho Cao Phong ngồi sát bên cửa sổ, còn cô thì ngồi ngoài để che chắn cho anh.
Cả hai người đều hơi cúi đầu, che đi khuôn mặt để không bị ai nhận ra và không xuất hiện việc gì ngoài ý muốn.
Lúc này Cao Phong dường như đang bị choáng váng, lẳng lặng ngồi tại chỗ, đặt hộp đựng đồ chơi lên đầu gối, im lặng không nói lời nào.
“Cao Phong, anh làm sao vậy?” Kim Tuyết Mai gượng cười, hỏi Cao Phong.
“Tuyết Mai, tại sao chú Lâm Quân lại quỳ xuống như thể, tại sao những người đó lại đuổi theo chúng ta?” Ánh mắt Cao Phong lại hiện lên vẻ mờ mịt, trong chốc lát cơn đau đầu lại ập đến khiến cho đầu anh như muốn nổ tung ra.
Kim Tuyết Mai vội vã ôm Cao Phong vào lòng, áp mặt Cao Phong vào lồng ngực mình, nhẹ nhàng an ủi anh.
Sau đó, Kim Tuyết Mai lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng kiểm tra các trạm dừng dọc đường đi và ghi nhớ trong lòng.
Sau đó cô do dự một lát rồi theo như lời Lâm Vạn
Quân nói, rút thẻ sim trong điện thoại ra, ném vào thùng rác.
Phong cảnh ngoài cửa sổ lướt qua rất nhanh, trong mắt Kim Tuyết Mai cũng thoáng hiện lên vẻ trống rỗng.
Cô và Cao Phong nên đi đâu bây giờ?
Khu phố hẻo lánh nơi Cao Phong không may gặp tai nan.
Kim Ngọc Hải đã cùng với Kiều Thu Vân rời đi, hiện trường lúc này đang rất lộn xộn.
Cuối cùng thì đám người mặc đồ đen đó cũng không đánh lại những người do Lý Anh Quân mang đến.
Vậy nên sau khi ba binh sĩ nhà họ Cao phải thiệt mạng thì tất cả những tên ở phe đối địch đều đã bị khuất phục.
“Theo lời tao nói, gọi điện thoại về cho người của mày”
“Nếu dám lộ ra sơ sót, tạo sẽ giết mày ngay lập tức. Một binh sĩ nhà họ Cao vẻ mặt cứng rắn tóm cổ áo một tên áo đen, nói.
Tên áo đen cắn răng, không còn cách nào khác đành lấy điện thoại trong người ra.
Bọn chúng thực sự đã bị đánh bại rồi.
Cho dù Lý Anh Quân chưa sử dụng vũ khí mạnh với đám người này, nhưng một người bọn họ cũng có thể địch lại được mấy tên, cho nên đảm người áo đen hoàn toàn không thể chống đỡ lại được.
Lúc này, hơn chục tên áo đen đều hai tay ôm đầu, ngồi xổm trên đường cái.
Tên áo đen dẫn đầu hít sâu mấy hơi, sau khi bình tĩnh lại được gã ta mới bấm điện thoại, nói: “Alo, tao là Cường Tu…”
“Xong việc rồi?” Một giọng nói đầy vẻ mong đợi vang lên.
Binh sĩ nhà họ Cao khẽ cau mày, giọng nói này chắc chắn không phải là của người trong nhà họ Cao.
Xem ra bọn họ làm việc rất thận trọng, chắc hẳn đã phải ra lệnh gián tiếp qua rất nhiều người, mới tới bọn người áo đen này.
“Đúng! Chúng tao đã giết Cao Phong rồi, haha, một tên đần độn thôi mà.” Tên áo đen dẫn đầu cao giọng chế giễu. Điện thoại im lặng một thoáng, sau đó người bên kia hỏi: “Mày có chắc không, người chết chính xác là Cao
Phong chứ?”
Tên áo đen dẫn đầu đáp: “Tao đã nhận nhiều vụ như vậy rồi, chưa có vụ nào làm khó được tạo hết. Đợi lát nữa tao chụp cho mày xem một bức ảnh nhé?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!