Chương 802
Ngón tay của nghệ sĩ đàn nhanh thoăn thoắt, ngay lập tức thay đổi nhịp điệu của bài hát, chuyển sang đoạn nhạc tiếp theo rất mượt mà.
Mười giây sau, có một âm thanh đột ngột vang lên, lập tức vang vọng khắp công viên Minh Lệ. Một ánh sáng chói mắt của pháo hoa, phát ra tiếng vang bay thẳng lên bầu trời. Khoảng tầm gần trăm mét trên trời cao thì pháo hoa nổ tung.
“Bùm!
Một tiếng vang lớn từ trên không. Trong nháy mắt rung động tại cửa hàng ngàn người ở quảng trường, át cả âm nhạc.
Pháo hoa nổ ở độ cao hàng chục mét so với hai người bọn họ, ước chừng có khi chỉ hơn mười mét.
Mà sau khi pháo hoa này nổ, hàng loạt pháo hoa ở xung quanh công viên Minh Lệ đồng loạt phóng ra.
“Tạch. Bùm. Oành. Đoàng.”
Một viên, mười viên, năm mươi viên rồi tới một trăm viên.
Mấy trăm quả pháo hoa đồng loạt được châm ngòi, khiến cả bầu trời đêm phát sáng, che cả những ngôi sao trên bầu trời.
Pháo hoa nở rộ, ánh sáng lấp lánh, phản chiếu trong mắt của mỗi người.
Không khí ở náo nhiệt ở hiện trường chẳng kém gì Tết, thậm chí còn sôi động hơn Tết vô số lần.
Lại một lần nữa, Kim Tuyết Mai không kìm được nước mắt, từng giọt lệ điên cuồng rơi ra.
Ba năm kiên trì, ba năm không rời không bỏ, ba năm tràn ngập những chất vấn và chế giễu,…
Sự châm chọc, khiêu khích của người bên cạnh, người nhà không thấu hiểu cũng không chấp thuận,…
Vào lúc này, tất cả, tất cả những điều này đều đã được những khúc đàn du dương, ánh đèn lộng lẫy, đài phun nước theo nhạc và cả hàng trăm hàng ngàn pháo hoa xung quanh,…
Tất cả những thứ này tập hợp lại với nhau đã đánh bay toàn bộ những phiền muộn trong lòng.
Thời khắc này, trong lòng Kim Tuyết Mai chỉ còn lại sự cảm động.
Mức độ cảm động này so với ngày kỷ niệm kết hôn của ba năm lần đó còn cao hơn vô số lần. Lúc đó, Cao Phong còn bị kiềm chế trong công việc khắp nơi, còn phải đối mặt với áp lực từ nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng. Cho nên, suy cho cùng khi đó anh làm việc gì cũng có chút bị bỏ chân trói tay.
Mà lần này, Cao Phong đã leo lên đến đỉnh cao ở Thủ đô Hà Nội, đứng ở vị trí cao nhất ở Thủ đô Hà Nội.
Anh đã có tư cách, có sức mạnh để tuyên bố với cả Thủ đô Hà Nội rằng, người phụ nữ của anh, Kim Tuyết Mai hạnh phúc đến thế nào.
“Em đừng khóc. Hôm nay anh còn chuẩn bị cả thứ khác cho em nữa. Em nhìn xuống bên dưới đi.
Cao Phong nhẹ nhàng ôm Kim Tuyết Mai vào trong lòng, duỗi ngón tay hướng xuống bên dưới.
“Bộp, bộp, bộp!”
Theo động tác duỗi tay của Cao Phong, đám người bên dưới cùng lập tức tản ra.
Một nhóm người trung niên mặc vest, đi giày da, vô cùng bóng bảy, bước chân trầm ổn, bước ra từ trong đám đông.
Tối nay, những người này cũng ăn mặc trang trọng giống như phải tham gia vào một cuộc họp quan trọng nào đó. Mà đối với họ mà nói, tham gia tiệc sinh nhật của người phụ nữ của cậu Phong chính là buổi hội nghị cấp cao nhất.
“A! Trời ơi, ôi trời đất ơi! Những người đó.” Có người kinh ngạc hồ lên, đồng thời chỉ tay về những người đó, vẻ mặt kinh ngạc.
“Giám đốc Quân của Bất động sản Phong Mai? Hội trưởng Chí Minh của Tập đoàn Thiên Long? Ba dòng họ lớn của Hà Nội.
Có nhiều những thanh niên mặc vest đi giày da như vậy nhưng đối với người dân ở thủ đô Hà Nội mà nói thì những người đó không có gì xa lạ cả.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!