Chương 782
Bây giờ thân phận thật của mình đã sáng tỏ rồi, có lẽ bà cụ Kim đã hài lòng rồi nhỉ? “Cháu chỉ là tạm thời rơi xuống trần gian thôi..” Bà cụ Kim nhớ tới câu nói lúc trước của chủ tịch Kim.
Dù Chân Long tạm thời rơi xuống trần gian thì cũng có bay lên vào một ngày nào đó.
“Như vậy cũng tốt, có thể để cháu cảm nhận được ấm lạnh của cuộc đời.” Cao Phong lại cười mỉa lần nữa.
Nghe vậy, bà cụ Kim lập tức im lặng, không nói lời nào.
Ba năm qua, bà ấy cho Cao Phong chỉ có lạnh lẽo, ấm áp ở đâu ra?
Vô vàn hối hận, áy náy bao phủ khắp người bà cụ Kim.
Nhưng bà ấy cũng biết, Cao Phong không cần câu xin lỗi của bà ấy nữa.
Nếu không phải có liên quan đến Kim Tuyết Mai thì đến cả tư cách đi xin lỗi, bà cụ Kim cũng không có! Dù Cao Phong có cần hay không thì bà cụ Kim vẫn muốn nói ra, nói cho Cao Phong nghe.
“Ba năm qua, là bà sai rồi.” Bà cụ Kim thở dài một tiếng.
Biểu cảm của Cao Phong hơi kinh ngạc nhưng anh chỉ gật đầu nhẹ, không nói gì thêm cả.
“Cũng không biết cháu có còn chịu nhận bà lão này đây làm mẹ vợ, làm bà ngoại hay không.” Bà cụ Kim thấy
Cao Phong có thái độ lãnh đạm thì lắc đầu tự giễu.
Hôm nay, ở trước mặt Cao Phong, bà ấy cũng không dám dùng thân phận người lớn đi áp chế Cao Phong nữa.
Nhà họ Kim dựa vào Cao Phong để phát triển, ngay cả mạng của bà cụ Kim cũng là do Cao Phong cứu. Cao Phong có ơn cứu mạng bà ấy, có ơn cứu sống bà! “Bà là bà ngoại của Tuyết Mai thì cũng chính là bà ngoại của cháu rồi.”
“Dù gì thì cháu cũng được nhận ân đức lúc trước của chủ tịch Kim, cho nên cháu sẽ để bà an hưởng tuổi già thật tốt.” Cao Phong nhẹ giọng trả lời.
Bà cụ Kim rất kinh ngạc, cuối cùng vẫn phải dựa vào cái ơn của chủ tịch Kim và mặt mũi của Kim Tuyết Mai à! Dù sao thì giữa Cao Phong và bà ấy cũng không có chút cảm tình nào cả.
“Là Tuyết Mai bảo cháu cứu bà hả?” Bà cụ Kim hỏi lại.
Cao Phong gật đầu nhẹ, khẽ “Ừ” một tiếng.
Anh cũng không biết, nếu không phải Kim Tuyết Mai mở miệng nói thì bản thân có thể dùng cứu viện của gia tộc cho bà cụ Kim hay không.
“Cả nhà họ Kim cũng chỉ có Tuyết Mai và cha nó là có lòng yêu thương bà thôi.”
“Cho nên bà không cần phải xoắn xuýt lo lắng cháu có thân phận gì, mà là nên đi tìm hiểu người xung quanh bà, làm chuyện bà nên làm.” Cao Phong nói sâu xa.
“Bà biết rồi, biết rồi mà.” Bà cụ Kim suy tư năm giây rồi mới gật đầu trả lời.
“Đúng rồi, lần trước kiểm tra sức khoẻ thì thân thể bà rất tốt, sao đột nhiên bệnh tái phát vậy?” Cao Phong rất nghi ngờ chuyện này.
Chuyện gì cũng phải có điểm báo trước, lần phát bệnh này của bà cụ Kim tới đột ngột quá.
Tuy đúng là ngày đó tâm trạng của bà ấy bị chấn động rất mạnh, nhưng không đến mức nghiêm trọng như vậy chứ, thiếu chút nữa là mất mạng luôn rồi.
“Chuyện này.” Bà cụ Kim do dự một chút, nhớ lại chuyện đêm hôm đó, nhưng không biết nên nói thế nào. Bà ấy không muốn nhiều lời về loại bê bối của con cháu trong nhà kiểu này.
“Kim Hồng Vũ nói, lúc anh ta đưa cơm cho bà thì phát hiện bà ngã trên mặt đất” Cao Phong quan sát biểu cảm của bà cụ Kim, hờ hững giải thích.
Bà cụ Kim nghe thấy vậy cũng hơi sửng sốt, trong ánh mắt lại thoáng qua một chút khổ sở.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!