Chương 572
“Chiếc nhẫn kim cương DR kết hợp cùng với vòng tay này, chắc chắn là một sự kết hợp vô cùng tuyệt vời.
Cao Phong khẽ cười một tiếng, trong mắt Kim Tuyết Mai vẫn còn ngây ngốc. Anh từ từ đeo chuỗi vòng tay đó lên cổ tay của Kim Tuyết Mai.
Tất cả những người phụ nữ có mặt trong hội trường đều không khỏi ngưỡng mộ.
Ngay cả Hạ Vy, mặc dù trong lòng vô cùng ghen tị, nhưng mà trong mắt vẫn không giấu nổi vẻ ngưỡng mộ.
“Đi thôi!”
Làm xong những chuyện này, Cao Phong mới chậm rãi đứng dậy, chào hỏi mấy người khác.
Đám người Lâm Vạn Quân tự động vộivàng đuổi theo bước chân của Cao Phong. Kim Tuyết Mai vẫn còn ngây ngốc đi theo phía sau.
Rất nhiều người ở sau lưng, gương mặt đều lộ vẻ sùng bái nhìn Cao Phong
Lúc này, Cao Phong đã sớm không còn là tên vô dụng như trước kia nữa rồi.
Ba trong bốn dòng họ lớn ở Hà Nội đã ủng hộ anh, hơn nữa còn có cả Bất động sản Phong Mai, thân phận như thế này, thử hỏi còn có ai mà không khiếp sợ cơ chứ?
Không chỉ có quyền có thể mà còn có thể vẫy tay cái cầm ra nguồn vốn hai trăm tỷ, càng làm cho không có ai là không khiếp
Có tiềm lực kinh tế, có quyền thế, Cao Phong của ngày hôm nay đã trở thành nhân vật đang phất lên như diều gặp gió trong xã hội thượng lưu ở Thành phố HàNội.
Sợ rằng sau ngày hôm nay, cái tên Cao Phong lại một lần nữa vang danh khắp Thành phố Hà Nội.
Điểm khác nhau chính là, lần này, mọi người nhắc đến Cao Phong sẽ không còn là thái độ giễu cợt, khinh thường như trước kia nữa mà là cảm thấy kính nể.
Ngô Minh An càng nghĩ, trong lòng càng không cam tâm. Lúc này, anh ta đuổi theo ra đến tận ngoài cửa, chỉ vào Cao Phong hô to: “Cao Phong, anh đừng có mà kiêu ngạo, Thành phố Hà Nội này không đơn giản như anh nghĩ vậy đâu.”
“Anh cho rằng anh rất lợi hại nhưng mà còn có rất nhiều người lợi hại hơn anh nhiều, Anh cứ chờ đó mà xem.” Ngô Minh An nghiến răng nghiến lợi.
“Có rất nhiều người mạnh hơn tôi, nhưng ở trước mặt Cao Phong tôi, NgôiMinh An anh mãi mãi cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi.” Cao Phong hờ hững xoay người, gương mặt lộ ra vẻ hài hước Ngôi Minh An.
“Anh!” Ngô Minh An nghiến răng ken két.
“Không cần vội. Rất nhanh thôi anh sẽ biết, lời này của tôi có phải là nói quá hay không thôi.”
“Nếu như nhà họ Ngô của anh thông minh hơn một chút thì tôi có thể cho các người thêm một cơ hội. Sáu tỷ tiền sửa chữa, đưa đến nhà họ Kim không thiếu một đồng nào trước tám giờ.
“Tôi còn có thể tha cho nhà họ Ngô, nếu không thì… Đến cả cơ hội hối hận tôi cũng không cho các người đâu.”
Lời này của Cao Phong mang sức tuy hiếp vô cùng lớn, cũng không hề kiêng nểbất kỳ ai. vậy, đến cuối cùng là có phải khoác lác, tự đánh bóng mình hay không.
Trong lúc mọi người đang nhận những món đồ đấu giả thì có một người đàn ông trung niên lại muốn lén ăn trộm rồi chạy đi… Nhưng mà vừa mới ra đến cửa đã bị ngăn lai.
“Ông chủ này, ông để quên đồ này, sao vội vàng đi thế?” Nhân viên đứng cửa nhìn người đàn ông trung niên kia hỏi.Người đàn ông trung niên kia bụng phê, đầu hội đến mức phát sáng, rất ra dáng một nhà giàu mới nổi, tại to mặt lớn.
“Tôi… Tôi còn có việc gấp phải làm.” Người đàn ông trung niên họ khan một tiếng, vẫn muốn rời đi.
“Ông chủ quý này thật là nhanh quên. Vừa rồi, ông vừa đấu giá một bộ tranh chữ giả bốn tỷ hai trăm triệu, ông quên rồi à?” Nhân viên nhìn ông ta cười cười, trên mặt lộ rõ ý nghĩa sâu xa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!