Chương 516
Tất cả mọi người đều nhắm mắt lại và lẳng lặng lắng nghe, thậm chí có người còn quên cả hô hấp.
Quá làm cho người ta rung động!
Giờ đây Cao Phong cũng đang chậm rãi nhắm mắt lại, anh không hề nhìn vào phím đàn!
Ngón tay thon dài không dừng nhảy mủa trên tám mươi tám phím đàn đen trắng kia.
Những phím đàn này tựa như đã biến thành một vật nuôi có sinh mệnh, được Cao Phong dẫn dắt. “Bịch!” Đột nhiên tay phải của Cao Phong nghiêng qua, ngón tay của anh lướt qua hơn phân nửa bàn phím, những tiết tấu liền kề nhau vang lên.
Tay của Cao Phong nhanh đến nỗi làm cho người hoa mắt, giai điệu anh đánh ra hay đến nỗi để cho người lưu luyến quên lối về.
Cho dù những người bảo vệ xung quanh sân khấu không hiểu dương cảm là gì cũng đang đứng nghe với vẻ mặt say mê.
Tất cả mọi người đều thể.
Bản nhạc vừa dứt, toàn trường lặng ngắt như to. Bên tai vẫn còn văng vẳng dư âm, khiến cho người ta nhung nhớ.
Cho dù là Kim Tuyết Mai, Hạ Vy, Ngô Minh An hay là Moffitt đều đang khép hờ hai mắt thường thức du âm của bàn nhạc đỏ.
Tất cả mọi người đều bị bản nhạc này của Cao Phong chinh phục.
Lúc này không còn ai dám nói Cao Phong không hiểu dương cầm nữa rồi.
Cũng có người so sánh Cao Phong và Moffitt ở trong lòng.
Diễn tấu dương cầm của Cao Phong cho dù là không hơn được Moffitt nhưng chắc chắn cũng sẽ không kém. “Quá hay! Thêm một bài nữa!” Có một người phát ra tiếng khen ngợi.
Giọng nói này khiến cho mọi người như bừng tỉnh, có rất nhiều người cũng đi theo hộ to, yêu cầu Cao Phong lại đàn thêm một bài nữa.
Ngay cả Hạ Vy muốn nói ra một số lời giễu cợt cũng không thể tìm được từ ngữ thích hợp.
Cao Phong đàn dương cầm thật sự rất tốt,
Cho dù là tốc độ, tiết tấu, hay là sự khống chế đối với bản nhạc anh đều làm được vô cùng trọn vẹn, không hề có chút sai lầm nào.
Bản nhạc mà Cao Phong dưong như có được sinh mệnh của mình, mang theo linh hồn, khiến người nghe muốn ngừng mà không được.
Kim Tuyết Mai trợn trừng mắt rồi nhìn chằm chằm Cao Phong với vẻ ngạc nhiên, Cao Phong đúng là rất giỏi,
Cô quyết định rồi, sau này cô phải đề Cao Phong đàn cho cô nghe mỗi ngày. “Thêm một bài nữa! Tôi ghi âm cài làm nhạc chuông điện thoại.”
“Tranh thủ thời gian, thêm một bài nữa đi, hai trăm triệu hôm nay tiêu đáng giá thật!”
Chỉ một lúc mà thôi, vậy mà Cao Phong đã lấn át luôn danh tiếng của bậc thầy Moffitt.
Nhưng Moffitt lại không có chút tức giận nào, ông ta đi thẳng tới trước mặt Cao Phong rồi nói: “Xin hỏi cậu Cao… à không phải, xin hỏi thầy Cao, cậu học ở đâu vậy?”
Một tiếng thầy Cao để cho đám người thay đổi sắc mặt.
Không ai không biết tính cách của Moffitt rất cao ngạo, cho dù đối mặt với những người có chút danh tiếng trong giới dương cấm quốc tế anh ta cũng không quả tôn kính.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!