Chương 499
“Tuyết Mai, mẹ vẫn hi vọng con suy nghĩ kỹ lại! Con phải biết mẹ là vì tốt cho con mà thôi, nếu con đi nhà họ Cao thì còn ai dám xem thường chúng ta nữa?”
“Giờ con cũng thấy rồi đấy, cho dù con có làm tổng giám đốc của công ty tổng thì Kim Ngọc Dung cũng đang nghĩ trăm phương ngàn kế đuổi con đi.”
“Không chỉ có con, ngay cả Cao Phong cũng vẫn sẽ bị bọn họ giễu cợt, như thế con có dễ chịu không?”
“Nếu con đi nhà họ Cao thì mọi chuyện này sẽ thay đổi! Tất cả mọi người nhà họ Kim đều sẽ xem trọng con, đều phải phủ phục dưới chân con!
Không chỉ mỗi nhà họ Kim, mà tất cả thế lực ở Hà Nội này đều thế”
Kiều Thu Vân nói rất chân thành, cũng rất tha thiết.
Nhưng Kim Tuyết Mai vẫn lắc đầu như cũ, cô cắn môi rồi nói: “Mẹ, chuyện tình cảm không thể dùng tiền tài để đong đếm được.”
“Cao Phong không sánh được với cậu ấm nhà họ Cao nhưng anh ấy chưa từng khiến con bị đói, anh ấy cũng đang cố gắng cho tương lai sau này của chúng con.”
“Mẹ cũng đã nhìn thấy sự thay đổi của anh ấy trong khoảng thời gian này rồi đó. Anh ấy đang dốc sức kiếm tiền mua nhà mua xe, mẹ không nhìn thấy ư?” Kim Tuyết Mai nói với Kiều Thu Vân.
“Cái gì mà xe với nhà chứ! Cao Phong có cố gắng một đời cũng chẳng được tới tiền tiêu vặt một tháng của cậu ấm nhà họ Cao, con hiểu không?”
“Tiến vào nhà họ Cao không những có tiền tiêu không hết mà còn có địa vị vô cùng cao, khiến cho mọi người đều ngưỡng mộ! Mẹ chỉ hi vọng con có một cuộc sống tốt và hạnh phúc mà thôi.”
Kiêu Thu Vân nhíu mày.
“Mẹ!” Kim Tuyết Mai hô lên một tiếng rồi nói tiếp: “Bây giờ con cảm thấy chung sống với Cao Phong là con đã hạnh phúc rồi.”
“Con!” Kiều Thu Vân cắn răng nhìn Kim Tuyết Mai rồi nói: “Con cứ ngốc đi!
Con làm thế thì Cao Phong đúng không? Sớm muộn gì mẹ cũng đuổi nó ra khỏi nhài”
“Mẹ đừng nên quá đáng, mẹ muốn đuổi anh rể đi thì con là người đầu tiên không đồng ý.” Kim Vũ Kiên tỏ thái độ.
“Ở nhà này, con nói không tính.”
Kiều Thu Vân nổi giận, bà ấy trả lời.
Cao Phong đứng ngoài cửa nghe đến đây thì lắc đầu rồi đẩy cửa vào nhà.
Mấy người lập tức ngẩng đầu lên rồi nhìn về phía Cao Phong.
“Anh rể.” Kim Vũ Kiên vội vàng cất tiếng chào.
Mà Kiều Thu Vân ở bên cạnh thì lại hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu sang chỗ khác.
Dường như chỉ cần bà ta nhìn Cao Phong nhiều thêm một chút thì sẽ bẩn mắt vậy.
Cao Phong nở một nụ cười bất đắc dĩ, trước khi đi tham gia tiệc thì thái độ của Kiều Thu Vân đối với anh cũng không tính là tệ.
Chỉ bởi vì một cậu ấm nhà họ Cao chưa từng xuất hiện mà thái độ của Kiều Thu Vân lại thay đổi lớn như thế. Đúng là lật mặt còn nhanh hơn lật sách.
“Cao Phong, nếu cậu có chút tự hiểu lấy mình thì không nên dây dưa Tuyết Mai nữa.”
“Tuyết Mai nhất định phải gả cho nhà giàu, cậu không thể làm chậm trễ con bé!” Kiều Thu Vân không hề nhìn Cao Phong, bà ta quay đầu sang một bên khác rồi nói với một giọng rất thản nhiên.
“Mẹ, mẹ còn như thế thì con tức giận thật đấy.” Kim Tuyết Mai nhíu mày.
“Cậu ta đã gọi mẹ một tiếng mẹ thì đừng nói mẹ đối xử không tốt với cậu ta! Cho dù con có gả vào nhà họ Cao thì mẹ vẫn xem cậu ta là người trong nhà!”