Chương 486
Kim Ngọc Dung cười lạnh, hoàn toàn trong trạng thái nhập vai sâu, cô ta nói: “Cậu có thể không tin, nhưng đợi đến lúc thiếu gia Cao đến đón tôi là cậu sẽ biết ngay thôi.”
“Nằm mơ giữa ban ngày đúng là rất thoải mái, nhưng tôi nói cho cô biết, hiện giờ cô nên tỉnh dậy rồi!” Cao Phong từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén như muốn xuyên qua thân thể Kim Ngọc Dung.
Lúc này Cao Phong đã nghe thấy tiếng khởi động xe brừm brừm truyền đến từ phía ngoài căn nhà bà cụ Kim ở.
“Cao Phong, cậu có ý gì?” Kim Ngọc Dung trừng mắt nhìn anh.
“Tôi có ý gì đây! Chỉ cảm thấy cô rất nực cười, nằm mơ giữa ban ngày thì thôi lại còn lôi kéo người khác nằm mơ cũng mình. Cô nói xem, cô có nực cười hay không?” Cao Phong tùy tiện để hai tay lên bàn.
Nhìn thấy ánh mắt này của Lục Phong, Kim Ngọc Dung hoảng loạn trong nháy mắt, rồi lại khôi phục vẻ bình tĩnh ngay sau đó Bây giờ tất cả người trong nhà họ Kỷ đều tin cô ta, chỉ cần người nhà họ Cao không xuất hiện, vậy cô ta nói sao chính là như vậy.
“Cao Phong, cậu chỉ ghen ghét với tôi thôi, cậu càng sợ sau khi tôi làm mợ chủ nhà họ Cao sẽ đối phó cậu, thế nên cậu mới cố ý nói vậy phải không?”
“Bây giờ tôi nói cho cậu biết, nhà họ Cao các cậu nhìn trúng Kim Ngọc Dung này, sính lễ mười chín tỷ chín trăm tám mươi triệu kia cũng là chuẩn bị cho tôi. Còn cậu, cậu không cam tâm thì cũng phải chấp nhận sự thật này!” Kim Ngọc Dung vươn tay chỉ về phía Cao Phong.
“Sự thật? Nực cười…” Cao Phong chậm rãi lắc đầu.
“Cao Phong! Cậu hỗn láo!” Kim Ngọc Dung đột nhiên kêu to một tiếng, tức giận nói: “Tôi nể tình chúng ta là người một nhà, đã nể mặt cậu lắm rồi!”
“Nếu tôi không nể mặt mũi người nhà, chỉ dựa vào thân phận mợ chủ nhà họ Cao của tôi, tôi cần gì phải nể mặt ai? Dù cho là bà cụ Kim thì Kim Ngọc Dung tôi cũng không cần nể mặt, cậu hiểu không?”
Kim Ngọc Dung nói xong câu này, vẻ mặt của những người trong nhà họ Kỷ đều thay đổi.
Nhưng mà, bọn họ cũng hiểu, lời Kim Ngọc Dung nói là sự thật, ngay cả bà cụ Kim cũng phải gật đầu thừa nhận.
“Cao Phong, đừng xấc láo với Ngọc Dung!”
“Cho dù con không muốn thừa nhận thì sự thật cũng đã rành rành ngay trước mắt rồi.” Bà cụ Kim trầm mặt nói.
“Nực cười, nực cười…” Cao Phong nhìn ra ngoài cửa, đột nhiên bật cười.
“Cao Phong, con cười cái gì?” Vẻ mặt bà cụ Kim dần trở nên khó coi.
“Cười chuyện nực cười, cười người đáng cười!”
“Sự thật là gì? Hôm nay tôi sẽ cho mọi người nhìn rõ sự thật!” Cao Phong nói xong thì đập mạnh tay xuống bàn, ầm một tiếng khá lớn.
Cốc thủy tinh trên bàn bị chấn động cũng rung theo.
“Cao Phong, hỗn láo! Dám đập bàn trước mặt mợ chủ nhà họ Cao!” Kim Hồng Vũ lập tức đứng bật dậy.
“Nhà họ Cao từ Đà Nẵng đến!”
Kim Hồng Vũ vừa dứt lời thì người làm đứng ở cổng đột nhiên hô to một câu.
“Ầm?”
Tất cả những người có mặt ở đây đột nhiên im bặt không nói một lời.
Ngoài Cao Phong vẫn luôn thong dong bình tĩnh ngồi ở chỗ cũ, những người khác đều đơ người tại chỗ, sau đó đồng loạt quay đầu nhìn về phía cổng chính.
Nhà họ Cao từ Đà Nẵng, nhân vật máu mặt như vậy, không ngờ lại đến thật?
Đúng là Kim Ngọc Dung không nói dối, cô ta nói nhà họ Cao sẽ đến đây trong khoảng thời gian này, không ngờ rằng vừa nhắc đến người người lập tức xuất hiện!
Chỉ là mọi người đều không phát hiện ra, lúc này trên mặt Kim Ngọc Dung là sự hoảng hốt không hề che giấu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!