Chương 456
“Nếu đã nói như vậy, trước hết hãy lấy hai mươi tỷ đi.” – Cao Phong lộ vẻ thích thú nhìn bộ dạng ngốc nghếch của Triệu Tùng Đào.
Nếu hắn mà cùng một ruột với tên quản lý, Cao Phong sẽ không ngại rút hết tiền ra ngay.
Về việc ngân hàng của họ có đủ tiền hay không, đó không phải là điều mà Cao Phong phải lo lắng.
“Hai mươi tỷ? Muốn rút hết ra sao? Cậu có biết nếu rút số đó, phải tiến hành hẹn trước sao?” – Người phụ nữ áo đỏ chế nhạo.
Tên quản lý tài khoản cũng gật đầu lia lịa, hai mươi tỷ, nói rút liền, làm sao có thể?
Ngay cả khi thực sự có tiền như thế, cũng phải đặt lịch hẹn trước.
“Cô Chu, cậu Cao có thể lấy tiền liền!” – Không ngờ, giám đốc Triệu vung tay trả lời.
Mọi người lại choáng váng, Cao Phong mở miệng lấy hai mươi tỷ, quả là hơi choáng.
Bây giờ giám đốc Triệu lại nói như thế, yêu cầu này của Cao Phong vẫn có thể xử lý được, chuyện này, đây không phải chuyện mà người thường có thể làm được!
Có vẻ như tấm thẻ ngân hàng đó, không chỉ là đại diện cho người rất rất nhiều tiền!
“Mau xử lý nhanh công việc cho tôi, tôi còn đang đợi dùng gấp nữa.” – Cao Phong nhẹ giọng nói, trong khi bên ngoài, Kim Tuyết Mai vẫn đang chờ dùng tiền.
“Cậu Cao nhiều tiền như vậy, cần có chút thời gian chuẩn bị. Bây giờ cậu hãy cho nhân viên nhanh chóng xử lý. Chúng ta vào văn phòng ngồi xuống từ từ đợi, cậu thấy sao?”
Triệu Tùng Đào nhiệt liệt mời Cao Phong một lần nữa, ông ta cũng có ý định làm quen với Cao Phong.
Cao Phong suy nghĩ một chút, hai mươi tỷ tiền mặt, quả thực nên cần chút thời gian chuẩn bị, vì vậy anh gật đầu.
Giám đốc Triệu thấy vậy vui mừng khôn xiết, ông ta vội vàng hơi hơi khom người, đưa tay ra phía sau: “Cậu Cao, mời!”
Cao Phong không khách sáo, lập tức đi về phía sau, đi ngang qua người phụ nữ áo đó kia, ngay cả một cái liếc mắt cũng chẳng thèm nhìn đến.
Cô ta, chỉ là con kiến mà thôi.
“Giám đốc. cậu ta đã đánh cô Chu đây!” – Quản lý tài khoản vội vàng ngăn Giám đốc Triệu lại.
“Đúng vậy, chuyện này không thể giải quyết như vậy được. Cho dù anh ta là người có nhiều tiền, mà tôi cũng không phải là người ăn không ngồi rồi nha.” – Người phụ nữ áo đỏ cũng hừ lạnh một tiếng.
Triệu Tùng Đào nghe xong liền dừng lại, liếc nhìn bóng lưng của Cao Phong, đột nhiên lắc đầu cười cười.
“Các người nghĩ, cậu Cao đơn giản chỉ là có tiền thôi sao?”
“Tập đoàn Phan thị mà đến đây, cũng còn phải khách sáo với tôi, bởi vì bọn họ đều cần tìm tôi để mượn tiền.”
“Vậy các người nghĩ xem, tại sao tôi phải đối xử với cậu Cao khách khí như vậy?” – Triệu Tùng Đào cau mày nhìn người quản lý kia, nói.
“Tại sao?” – Người quản lý theo bản năng hỏi lại.
“Toàn cầu, số lượng Thẻ Đen Kim Cương Tối Cao này, số lượng phát hành có giới hạn, chưa đến một trăm thẻ.”
“Danh tính của người nắm giữ thẻ này, không chỉ có thân phận giàu có, phú quý, mà còn đứng ở vị trí quyền lực tối thượng nữa.”
“Giải thích nhiều cho các người cũng không thể hiểu nổi đâu. Nói đơn giản một chút, chỉ là người có tài sản vài chục tỷ, bất quá cũng chỉ mới có nửa tư cách để đi xin loại thẻ này thôi.”
“Nếu cô Chu không ngốc, cứ suy nghĩ thêm một chút, xem xem nên làm thế nào để đối mặt với cậu Cao đây đi.”
Triệu Tùng Đào nói xong, ông ta đưa thẻ cho quầy xử lý, rồi đi thẳng về phía sau, bỏ lại mọi người đang ngẩn ra với vẻ mặt đờ đẫn.
Với tài sản hàng chục tỷ, chỉ mới đủ nửa tư cách thôi sao???
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!