Chương 448
Ở nhà họ Kim lâu như vậy, là vì Kim Tuyết Mai không bỏ rơi anh, còn có ân tình của ông Kim khi trước. Nhưng bây giờ, tình cảm giữa Cao Phong và Kim Tuyết Mai đã thăng tiến, không còn khoảng cách nào nữa. Ngay cả xí nghiệp nhà họ Kim cũng như mong mỏi của ông Kim, dưới sự dẫn dắt của Kim Tuyết Mai đã phát triển vượt bậc. Nếu những mục tiêu này đã hoàn thành hết rồi thì còn phải để ý sắc mặt đám người nhà họ Kim làm gì.
Đã đến lúc cho họ biết năng lực của Cao Phong này.
Phòng gym Phong Thần.
Sau khi rời khách sạn, Cao Phong nhận được điện thoại của Khúc Đại Minh nên tới đây.
Cao Phong ngồi ở sau bàn làm việc, Khúc Đại Minh ngồi tiếp.
“Bày vẽ làm gì? Giữa chúng ta còn cần khách sáo? Có chuyện gì nói thẳng đi!” Cao Phong nhìn bộ dạng của Khúc Đại Minh là biết cậu ta có chuyện muốn nói.
“Là như này anh Phong, mẹ em với em gái em muốn tới đây…” Khúc Đại Minh do dự một chút, sau đó vẫn nói thật.
Cao Phong nghe xong sửng sốt, nói: “Đây là chuyện tốt mà! Bảo họ đến đi, bây giờ cậu cũng không tồi, cũng nên cho dì với em gái hưởng phúc chứ.”
“Đúng rồi, bệnh tình của dì sao rồi?” Cao Phong hỏi.
“Ừm, thật ra thì cũng không có gì to tát, chỉ là trước đấy không đủ tiền phẫu thuật nên mới trì hoãn.”
“Bây giờ anh Phong cho em sáu trăm triệu một tháng, đã đủ từ lâu rồi.” Khúc Đại Minh vội trả lời, trên mặt mang theo sự cảm kích.
“Đừng nghĩ nhiều, anh cũng không thương hại cậu, việc cậu làm được còn nhiều hơn sáu trăm triệu nhiều.” Cao Phong nhìn vào mắt Khúc Đại Minh, an ủi.
“Anh Phong, em biết, em biết rồi…” Khúc Đại Minh gật đầu, sau đó nói tiếp: “Mẹ và em gái em có hỏi tiền lấy ở đâu, em bảo là mới phòng gym với bạn, bây giờ kiếm được không ít.”
“Vậy nên đợi khi bọn họ đến, em muốn đưa họ đi ăn đồ ngon một chút, vì thế em muốn xin anh cho em ứng trước một tháng lương.” Khúc Đại Minh có chút ngại. Quen biết Cao Phong đã lâu, cậu chưa từng mở miệng xin cái gì.
“Cứ tưởng chuyện gì, tiền ở phòng gym cậu cứ lấy đi mà dùng.” Cao Phong xua tay, anh còn tưởng chuyện gì to tát.
“Như thế không được! Anh Phong, việc nào ra việc đó, tiền nong không thể tùy tiện được.” Khúc Đại Minh nghiêm túc đáp lại.
Cao Phong biết, tính tình Khúc Đại Minh rất bướng bỉnh.
“Cứ coi như anh đưa cậu một tháng tiền lương, vậy thì đủ làm gì? Ở phòng cao nhất khách sạn Oriental Jade đã có giá 2 tỷ rồi, cầm 600 triệu còn không đủ để ở một đêm.”
“Có nhiều nơi mang theo 600 triệu còn không được cốc nước lọc.”
“Thế này đi, anh cho cậu ứng tiền lương một năm, cậu cứ đưa mẹ với em gái chúng ta đi nhiều nơi tốt một chút, mở mang tầm mắt.” Vừa nói xong Cao Phong kí tên ngay lập tức.
“Cái này…” Khúc Đại Minh sửng sốt, tiền lương một năm, là bảy tỷ hai, Cao Phong tin tưởng cậu đến vậy ư.
“Anh Phong… cảm ơn anh.” Một người đàn ông mạnh mẽ như Khúc Đại Minh bây giờ hốc mắt đỏ hồng, tràn đầy cảm động.
“Không có gì, cậu theo anh, anh sẽ không bạc đãi cậu.”
“Lúc trước có chai bia chúng ta cũng uống chung, giữa hai ta cần gì phải cảm ơn.” Cao Phong xé tấm biên lai xuống đưa cho Khúc Đại Minh: “Cậu cầm cái này đưa cho kế toán để lấy tiền.”
“Còn nữa, anh tài trợ cho cậu thêm hai tỷ tám tiền thưởng. Cho tròn 10 tỷ. Cứ cầm mà tiêu, không đủ thì nói cho anh.”