Chương 4269
Không phải anh ta sợ hãi, anh ta chỉ cảm thấy khó có thể tin tưởng.
Lẽ nào đám người Cao Phong đều người mù sao?
Lẽ nào bọn họ không nhìn thấy bên này có gần sáu trăm ngàn chiến sĩ Tây Vực sao?
Bọn họ thật sự không sợ chết?
“Cái gì?”
Negan cũng không tin, sau đó trực tiếp giành lấy ống nhòm nhìn về phía bên kia.
Vừa nhìn, mắt Negan đã híp lại.
Quả nhiên, trong ống nhòm, tên thanh niên kia bên hông treo một chiến đao, trên vai khiêng đại kỳ năm mét.
Bước tiến vững vàng không ngừng đi tới.
Anh thoạt nhìn rất bình tĩnh, không nhanh không chậm, giống như tất cả mọi chuyện đều nằm trong tầm khống chế của anh.
Sau lưng anh còn mấy chục vạn binh sĩ Phong Hạo theo sát nút.
“Shhhh!”
Negan đã trải qua vô số chiến đấu, thế nhưng lúc này ngay cả ông ta cũng không nhịn được hít sâu một hơi.
Bởi vì ông ta phát hiện khối tập đoàn Phong Hạo này có chút không tầm thường.
Negan đã chậm rãi di động ống nhòm, đảo qua trên mặt mỗi một binh sĩ Phong Hạo.
Càng xem trong lòng Negan càng kinh ngạc.
“Shhhh! Bọn họ… Trên mặt họ không có chút sợ hãi nào?”
“Tôi vốn tưởng tất cả là do tên Cao Phong kia đã buộc bọn họ phải đến chiến đấu với chúng ta.”
“Nhưng hiện tại tôi chợt phát hiện, có thể trước đó tôi đã nghĩ sai rồi.”
Negan chậm rãi để ống nhòm xuống, không nhịn được tự lẩm bẩm.
Những binh sĩ Phong Hạo kia vẻ mặt mỗi người đều rất kiên nghị, ở chỗ sâu trong đáy mắt cất chứa kiên định vô cùng.
Xem dáng vẻ của bọn họ tuyệt không phải bị buộc tới, mà là tự nguyện đến đây!
“Thì đã sao? Trước mặt lực lượng tuyệt đối, bất kỳ vật gì cũng chỉ vô dụng.”
“Chúng ta nhiều hơn bọn họ những trăm ngàn người, chẳng lẽ còn không thể nhẹ nhõm giải quyết bọn họ sao?”
Trên mặt hai người trung niên bên cạnh đều hiện lên nụ cười lạnh tràn ngập khinh bỉ.
Thoạt nhìn đúng là đám người Cao Phong rất mạnh mẽ, nhưng đám cường đạo Tây Vực vẫn không hoảng hốt chút nào.
Có thể sống sót ở nơi người ăn người này, bọn chúng vốn không phải hạng người vô năng gì.
Hiện tại bọn chúng lại có nhân số nhiều hơn đám người Cao Phong rất nhiều, càng không có chút căng thẳng sợ hãi.
“Ha ha, xem ra chuẩn bị của ta cũng không uổng phí.”
“Tiếp đó chúng ta cứ chờ xem kịch vui đi.”
Negan giơ giơ dao chém trong tay lên, sau đó cười ha hả nói.
Bên người ông ta, những người khác cũng lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.
Hôm nay, đám người Cao Phong chắc chắn sẽ có đến mà không có về.
Mà lúc này, Cao Phong vai vác chiến kỳ, đi ở phía trước nhất đội ngũ.
Vẻ mặt anh rất thản nhiên, thoạt nhìn không buồn không vui.
Không căng thẳng sợ hãi, cũng không kích động hưng phấn.
Hệt như hành động của anh lúc này chỉ là chuyện đơn giản bình thường như ăn cơm uống nước.