Chương 3980
“Giống như là dằm trong tim, đuổi theo cháu không tha.”
Cao Phong cắn răng, nắm chặt tay trả lời.
“Vậy cậu định làm gì? Sử dụng sức mạnh ở nước ngoài, chạm trán với quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu sao?”
Lâm Vạn Quân yên lặng một chút, sau đó ngẩng đầu hỏi.
“Không được, chúng muốn cháu đi một mình.”
“Nếu cháu dẫn nhiều người theo sẽ đẩy hai mẹ con cô ấy vào nguy hiểm.”
Cao Phong khẽ khoát tay, than nhẹ một tiếng đáp.
“Nhưng cậu Phong, cậu đi một mình sẽ chết chắc đấy!”
“Cậu biết rõ sau khi qua đấy, chúng tuyệt đối sẽ muốn tiền của cậu, muốn vũ khí của cậu, cuối cùng còn muốn mạng của cậu nữa!”
Khuôn mặt Lâm Vạn Quân đầy lo lắng, khuyên can Cao Phong.
Nhưng Cao Phong chậm rãi lắc đầu.
“Chú Lâm à, cháu còn được lựa chọn sao?”
“Chí ít bây giờ cháu qua đó, có thể tạm thời giúp hai mẹ con Tuyết Mai không bị thương.”
“Còn nếu cháu không đi, hoặc dẫn người theo sẽ chỉ càng đẩy họ vào nguy hiểm hơn mà thôi.”
“Bây giờ, đây là kế hoãn binh duy nhất, chỉ có thể đi một bước xem một bước, cháu đi đã rồi nói.”
Cao Phong nắm chặt tay, sau đó đốt điếu thuốc, giọng nói vô cùng khàn.
“Vậy cháu định bao giờ lên đường?”
Lâm Vạn Quân thấy Cao Phong đã quyết định, biết không thể khuyên nữa, chỉ có thể cắn răng hỏi.
“Cháu muốn xuất phát càng sớm càng tốt.”
“Chúng chỉ cho cháu bảy ngày, bây giờ đã qua một ngày.”
Cao Phong không hề do dự, anh hận không thể xuất phát ngay bây giờ, trực tiếp đi đến trước mặt Kim Tuyết Mai.
“Không được, chuyện này không thể sốt ruột.”
“Cậu Phong, coi như cậu đi đến đó một mình, cũng phải làm chuẩn bị vẹn toàn.”
“Sự an toàn của Tuyết Mai quan trọng, an toàn của cậu cũng quan trọng như vậy, cho nên cậu đừng vội.”
“Tôi sẽ nói với tướng Long và ông Trần, để bọn họ thu thập tất cả tin tức liên quan đến quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu kia.”
“Đến lúc đó sau khi tập hợp tin tình báo, tôi sắp xếp rồi gửi cho cậu, cũng có ích với cậu.”
“Cho nên, đợi thêm một tối nữa, sáng mai cậu hãy xuất phát.”
Lâm Vạn Quân phân tích tỉ mỉ cho Cao Phong, sau đó nói ra lợi hại.
Cao Phong trầm tư mấy giây mới gật đầu.
Kim Tuyết Mai, anh nhất định phải đi cứu.
Nhưng cũng không thể đi cứu một cách mù quáng được.
Nếu quá mù quáng, đến lúc đó chẳng những không cứu được Kim Tuyết Mai, còn cuốn cả bản thân anh vào trong đấy.
Nếu trong tay anh có tin tình báo, làm gì cũng thuận lợi hơn.
“Cháu cảm giác tin tức của bên quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu kia hơi không nhạy.”
“Giống như trang trại Bằng Phi lúc trước, bọn họ căn bản không biết người ở nơi đó là ai.”
“Hơn nữa cháu cảm thấy, chúng còn không biết cháu đã đánh hạ Nam Cương, cho nên đây là lợi thế của cháu.”