Chương 3894
Đức Khánh hít sâu một hơi, sau đó kêu to với Cao Phong.
“Tôi đứng ở trước mặt ông, ông có thể giết tôi lần hai xem.”
Vẻ mặt Cao Phong không đổi, lạnh nhạt nhìn Đức Khánh.
“Ha ha, mày thực sự nghĩ rằng nhiều người thì có thể muốn làm gì thì làm sao?”
“Tao nói cho mày biết, mày đừng mơ!”
“Xe tăng tiến lên!”
Đức Khánh tức giận mắng một tiếng, lúc này hạ lệnh.
“Ong ong ong!”
Hai mươi chiếc xe tăng tiến tới, ống pháo nâng lên, vô cùng rung động lòng người.
“Ôi trời ơi!”
Mạnh Tuấn Phi trợn to mắt, không nhịn được kinh hãi kêu lên.
Một trăm nghìn binh sĩ Cảnh Đông, cũng lập tức rơi vào yên tĩnh.
Con mẹ nó đây thật sự là xe tăng à!
Bọn họ thật sự không nghĩ tới, vậy mà cường đạo Nam Cương còn có thứ đồ chơi này.
Nhưng đối với binh sĩ Phong Hạo mà nói, xe tăng này không tính là xa lạ, cho nên không khẩn trương lắm.
“Ha ha, ông đây nhìn xem chúng mày có thể ăn mấy viên đạn pháo!”
Đức Khánh liên tục cười mỉa, xe tăng bắt đầu không ngừng thay đổi trận hình.
“Lùi về phía sau! Lùi về phía sau!”
Cao Phong ra lệnh một tiếng, binh sĩ Cảnh Đông và binh sĩ Phong Hạo đều lùi về sau hơn mấy trăm mét.
“Ha ha ha! Sợ phải không?”
“Có phải sợ hay không? Muộn rồi!”
“Lắp đạn cho tôi! Chuẩn bị đánh! Đánh về phía có nhiều người cho tôi!”
Đức Khánh cười ha ha, lúc này xua tay ra lệnh.
Ở phía xa, trong đường biên giới, trái tim đám ông Trần đột nhiên co rút lại.
“Xong rồi! Giáo quan Phong chắc chắn không chịu nổi.”
Lâm Thừa Khải trợn to mắt, tốc độ tim đập không ngừng nhanh hơn.
Những người khác không nói gì, nhưng đều ôm ý nghĩ như Lâm Thừa Khải.
Đối mặt với đạn pháo của xe tăng, đám Cao Phong có thể chống đỡ được sao?
Một đạn pháo bắn qua, sẽ bị chết hoặc bị thương mấy chục thậm chí hơn trăm người!
Hai mươi chiếc xe tăng cùng bắn, tuyệt đối có thể giết chết hơn ngàn người.
Ông Trần hơi híp mắt, trái tim cũng vọt lên tận cổ họng.
Nhưng ông ta cảm nhận được, Cao Phong nói muốn tặng Việt Nam một phần lễ lớn, thì sẽ không phải là lễ như vậy?
Trước mặt bao người, ống pháo của hai mươi chiếc xe tăng nâng lên, lập tức lao ra.
Sau đó xông thẳng tới phía trước đội ngũ, kéo ra một khoảng cách, chuẩn bị phóng đạn pháo ra.
Đức Khánh vô cùng đắc ý vừa lòng, đang định hạ lệnh, bỗng nhiên có năm chiếc xe tăng không nghe chỉ huy, thay đổi phương hướng.
“Tình huống gì thế này? Uống rượu say à?”
Bỗng nhiên Đức Khánh rống to một tiếng, nổi giận hét lên một câu.
“Rầm bùm!”
Ngay sau đó, năm chiếc xe tăng bắn ra đạn pháo.
“Bùm! Bùm! Bùm!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!